Buổi trưa, lúc cổ ở phòng ăn dùng cơm thì nhận được điện thoại của Hoắc Anh Tuấn gọi tới, thanh âm của đối phương đầy kiêu ngạo: "Cầu xin tôi đi, chỉ cần có đồng ý ly dị, chuyện công ty xây dựng tôi sẽ giúp cô giải quyết."
"Không cần, tôi tự có biện pháp." Khương Tuyết Nhu nhàn nhạt cự tuyệt.
Hoắc Anh Tuấn cười nhạt: "Biện pháp của cô chính là hẹn gặp tổng giám đốc công ty xây dựng, nhưng sau đó đối phương cũng không thèm nghe điện thoại của cô?"
Khương Tuyết Nhu cũng cười cười, "Vì để ly dị, anh cũng là hao tổn tâm huyết quá, những công ty xây dựng kia chắc là đều được anh đổ thêm dầu vào lửa đằng sau lưng phải không?"
"Tất cả chuyện này đều là lỗi do cô, cô phải tự mình gánh" Hoắc Anh Tuấn cất giọng căm ghét: "Nếu không phải cố đe dọa Nhạc Hạ Thu, còn mộng tưởng hảo huyền, tôi cũng sẽ không ra hạ sách này, tôi khuyên cô nên sớm suy nghĩ ký tên, tôi có thể cùng em từ từ chơi"
"Nghe giọng điệu này của anh chắc rằng bông sen trắng của anh tố cáo không ít nha" Khương Tuyết Nhu dửng dưng nói: "Thích chơi, vậy anh cứ từ từ mà chơi."
Cô giọng điệu hời hợt, bên kia Hoắc Anh Tuấn tức giận đến mức thiếu chút nữa đập điện thoại di động. Được, mạnh miệng, bây giờ cứ đắc ý đi, ba ngày sau đến hạn, xem cô có hối hận không.
Bốn rưỡi chiều.
Lúc Khương Tuyết Nhu đi thang máy xuống lầu, liền thấy giám đốc bộ phận thị trường vây quanh Nhạc Hạ Thu a dua nịnh nọt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357364/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.