Chương trước
Chương sau
Cứ như vậy một hồi tai tiếng của Diệp thị đã bùng nổ trở thành tin hot nhất trên mạng.
[Kinh thiên động địa, tổng giám đốc tập đoàn Diệp thị cùng chị dâu lén lút quan hệ sinh ra con riêng mưu đồ đoạt toàn bộ tài sản của anh trai ].
[Thật là hủy hết mọi tai mắt của tôi, tôi mới vừa xem truyền trực tiếp, Diệp Diêu Đông loại cặn bã này lại được đám quản lý Diệp thị ủng hộ, đám quản lý Diệp thì chắc cũng nhận không ít hối lộ từ ông ta đi, tôi nghĩ là nên tra một chút thuế]
[A a, chứng cứ đã rõ ràng như vậy, nói không chừng ở trong mắt bọn họ lén lút qua lại với chị dâu cũng chỉ là một chuyện bình thường.]
[Nghe nói người càng có tiền càng đổi vợ, tôi thật tin rồi.] [Cho nên còn ở lại tham gia cái lễ kỉ niệm ba mươi năm đó còn là người sao, yên lặng ủng hộ Diệp Diêu Đông?] [Không được, lần sau thấy sản phẩm của Diệp thì tôi cũng muốn nôn mửa, ngăn chặn Diệp thị, phát động biểu tình.]
#
1
Có không ít tân khách sau khi thấy bình luận cũng không ở nổi nữa: “Cái đó... Chúng tôi có chuyện đi trước." “Ai da, tôi nhớ tới tối nay còn có hội nghị, cũng không ở lại được."
Mắt thấy các vị tân khách lục đục rời đi, người góp vốn và những quản lý cấp cao của tập đoàn Diệp thị hận không thể chui vào trong hang.
| “Diêu Đông, hai bố con các người thật đúng là khiến cho đám bô lão chúng tôi mất hết mặt mũi rồi” Những người góp vốn bây giờ trong lòng đều rối bời, hướng về đám quản lý cấp cao dụ dỗ nói: “Còn đứng ra đó làm gì, nhanh lên trở về nói chuyện một chút."
Toàn bộ phòng tiệc lập tức trống rỗng.
Ông cụ Diệp trực tiếp đánh một quái trượng lên trên người Diệp Diêu Đông: “Lão già đây mặt mũi đều bị mày làm mất hết".
Ông nói xong, cùng bà cụ Diệp rời đi.
Diệp Diêu Đông nổi cơn giận dữ đem ly rượu toàn bộ lùa xuống đất, Vệ Phương Nghi sợ vội vàng ôm lấy con gái Diệp Minh Ngọc khóc hộ: "Ông trời giết cái con tiện nhân Khương Tuyết Nhu đó đi, tại sao không cùng mẹ nó chết sớm một chút đi a."
“Bố... nên làm gì bây giờ.” Diệp Minh Ngọc run run mở miệng, cặp mắt đỏ ngầu thật không cam lòng. | Sở Văn Khiêm ánh mắt lóe lên, cười quỷ dị nói: “Cũng không phải là không có biện pháp, tối nay Khương Tuyết Nhu không phải hiện thân công khai thừa nhận cô ta là con gái riêng của Diệp Gia Thanh rồi sao, mẹ vợ hoàn toàn có thể cắn
ngược lại Diệp Gia Thanh một cái, liền nói là bác Diệp trước kia phản bội mẹ trước, mẹ vì trả thù ông ta trong cơn tức giận | liền tìm đến em trai ông ta".
“Đúng, có thể như vậy.” Diệp Minh Ngọc ánh mắt sáng lên: “Như vậy người khác cũng sẽ không chỉ mắng chúng ta, | hơn nữa phái nữ cũng sẽ ủng hộ chúng ta"
Diệp Diêu Đông cũng tán đồng gật đầu: “Văn Khiêm, chủ ý này của cậu không tệ." “Vậy được, tôi sẽ tìm ký giả để tiếp nhận phỏng vấn."
Vệ Phương Nghi mới vừa nói xong, thư kí của Diệp Diêu Đông đột nhiên đi tới nói: “Tổng giám đốc Sở, cái phương án này sợ rằng không được, mới vừa ba phút trước, Khương Tuyết Nhu vừa mới đăng lên mạng một cái tin tức, các người nhìn đi."
Cô ta đem điện thoại di động mở ra nhìn một cái.
Khương Tuyết Nhu đổi một cái tài khoản mạng xã hội mới đăng lên: [Mọi người khỏe không, tôi là Khương Tuyết Nhu, mẹ tôi là Khương Thanh Thư, bố tôi là Diệp Gia Thanh, rất khó chịu để nói ra, tôi là một đứa con gái riêng, hai mươi tám năm trước, bố mẹ tôi yêu nhau, nhưng bởi vì không môn đăng hộ đối, trưởng bối của nhà bố tôi ngăn cản bọn họ ở chung một chỗ, hơn nữa bức bách ông cùng Vệ Phương Nghi đi coi mắt, một năm nọ, Diệp tiên sinh uống nhiều say rượu cùng Vệ Phương Nghi vô tình xảy ra quan hệ
Không lâu sau, Vệ Phương Nghi tuyên bố mang thai đứa con của Diệp tiên sinh trẻ bắt ông ấy chịu trách nhiệm, khi đó mẹ tôi không có nói cho Diệp tiên sinh biết là bà ấy mang thai tối, vì vậy Diệp tiên sinh từ bỏ mẹ tôi mà cưới Vệ Phương Nghi, những năm nay tôi đi theo bà ngoại, bà nuôi tôi lớn lên, tôi chỉ muốn nói, ban đầu nếu như không phải là Vệ Phương Nghi dùng đứa trẻ để uy hiếp, Diệp tiên sinh sẽ không cưới bà ta, buồn cười là đứa bé kia căn bản không phải là của Diệp tiên sinh, mà mẹ tôi sau khi sinh tôi ra không lâu thì qua đời..]
Các bạn trên mạng nhanh chóng bình luận:
[Tôi còn mới vừa muốn nói là, Vệ Phương Nghi và Diệp Gia Thanh kẻ tám lạng người nửa cân, một người có con gái riêng, một người cho chồng một cái sừng, thì ra căn bản Vệ Phương Nghi là tiểu tam).
[Dùng đứa trẻ để đạt được mục đích, nhưng mà đứa trẻ còn không phải là con của người ta, để tiện.]
[Càng ghê gớm hơn nữa là nghe nói Diệp Gia Thanh mấy năm trước thời điểm ly dị với Vệ Phương Nghi, còn phân cho bà ta hơn chín trăm tỷ.]
[Nếu tôi là Diệp Gia Thanh, khẳng định tôi sẽ tức đến hộc máu.]
- ----------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.