Cũng bởi vì tao không để ý, cho nên cặp sinh đôi đang thật khỏe mạnh lại bị mày đẩy chết, tạo đều là vì để mày tự ý làm vậy”
Ông cụ Hoắc lửa giận bốc ba mét mắng: “Mày làm những chuyện kia có còn là một con người hay không, mày có thể thay lòng, nhưng không thể đối với vợ mình và con của mình như vậy, mẹ mày ban đầu cũng không quá đáng như mày”
“Đúng vậy” Bà cụ Hoắc cũng đau lòng mắng: “Thời điểm vợ mang thai, con suốt ngày đến ve vãn cùng Nhạc Hạ Thu. Hồ đồ ở chung một chỗ, không quan tâm đến con bé thì thôi, còn đem con bé giam lại. Rồi những chuyện đã xảy ra chuyện liên quan đến bệnh viện tâm thần, chính con khi còn bé cũng phải chịu qua, con làm sao lại có thể làm được loại chuyện mất trí này? Bây giờ người đã chết rồi, con còn giữ không thả, chẳng lẽ con còn muốn để cho con bé ở trong tang lễ của chính mình nhìn con cùng với Nhạc Hạ Thu ân ái hay sao?”
“Tôi van cầu anh bỏ qua cho cậu ấy đi.” Lâm Minh Kiều bỗng nhiên quỵ xuống đất, khóc lóc: “Cậu ấy ngây ngô ở Kinh Đô cũng không quen biết một ai, tôi chỉ muốn đưa cô ấy trở về Thanh Đồng, lá rụng về cội”
“Mang đi.” Ông cụ Hoắc khoát khoát tay, mặc dù trước kia ông cũng không quá vui vẻ với Khương Tuyết Nhu, nhưng mà mấy ngày nay sống chung, Khương Tuyết Nhu biết thân biết phận, cũng khiến cho ông có mấy phần hảo cảm: “Con bé khi còn sống mày cũng đã hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357322/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.