Chương trước
Chương sau

Sau nửa giờ, điện thoại di động của Hoắc Anh Tuấn reo lên.
Anh lấy ra nhìn một cái, Khương Tuyết Nhu liếc mắt, là một người tên "Nyasia” gọi điện thoại tới.
“Anh đi ra ngoài nghe một chút."
Hoắc Anh Tuấn cầm điện thoại di động đi ra ngoài, hạ thấp giọng: “Có chuyện gì không?"
“Bây giờ không có việc gì cũng không thể gọi điện thoại cho anh sao?” Giọng nói chán nản của Nhạc Hạ Thu truyền tới.
“Không phải... Tôi... "
Nhạc Hạ Thu "Xi”cười một tiếng: “Giỡn thôi, ban ngày rm nghiên cứu bệnh tình của anh một chút, đã lập ra cho anh một phương án trị liệu, chúng ta tối hôm nay bắt đầu chữa trị đi."
“Tối nay?” Hoắc Anh Tuấn sửng sốt một chút.
“Ừ, tạm thời có ba mươi đợt điều trị, đều là thời gian này, ban đêm tình huống tương đối dễ khống chế, thời gian này cả người sẽ không bị gò bó, có như vậy anh sẽ dễ dàng thả ra tâm tư chân chính của mình hơn, hơn nữa cái bệnh này của anh kéo dài càng lâu càng khó chữa, tối nay là tốt nhất"
Hoắc Anh Tuấn cau mày, do dự một chút nói: “Xin lỗi, bây giờ tôi có chút việc... ".
“Như vậy à, có phải anh chăm sóc phu nhân của anh hay không, thật xin lỗi... ” Nhạc Hạ Thu bỗng nhiên có chút thất thổ: “Em thiểu chút nữa đã quên rồi, anh đã là người đã có vợ"
Hoắc Anh Tuấn nói: "... Không sao cả, tối mai đi."
“Được.” Nhạc Hạ Thu cười khổ một cái: “Thật là có điểm hâm mộ phu nhân của anh"
Hoắc Anh Tuấn ngẩn ra, mặt lộ vẻ phức tạp, bởi vì cô ấy cũng thiếu chút nữa thành và phụ nhân của mình, chỉ tiếc số mạng trêu người.
Lúc đang không biết nói như thế nào, bên kia đã nói tiếng "Gặp lại sau” rồi cúp.
Anh đứng lặng yên một hồi, đi vào phòng chiếu phim.
Khương Tuyết Nhu ưu tư ngẩng đầu nhìn anh một cái: “Các người tìm được cái bác sĩ tâm lý Nyasia đó rồi sao?"
“Ừ, cô ấy nói anh có cơ hội chữa trị xong” Hoắc Anh Tuấn ôm lấy cô.
“Nam hay nữ?"Cô do dự một chút hỏi.
“Lại ghen?” Hoắc Anh Tuấn chớp mắt giọng ngọt sớt: “Cục cưng, em nhất định phải tin tưởng anh, trong lòng anh bây giờ chỉ có em với tiểu bảo bối"
Anh nói xong không đợi Khương Tuyết Nhu nói nữa, môi mỏng dùng sức hôn lên môi cô.
Khương Tuyết Nhu là muốn kháng cự, nhưng quá lâu rồi không có bị anh nhiệt liệt hôn lên như vậy, trong nháy mắt đó, cô bị anh hôn đầu óc trống rỗng.
Cũng không biết hôn bao lâu, cho đến khi cô không thở nổi nữa, Hoắc Anh Tuấn mới đem cô kéo vào trong ngực.
Xem phim xong, anh đem cô ôm lên lầu, ngồi bên cạnh mép giường đọc truyện cho tiểu bảo bối trong bụng.
Giọng nói êm tại của anh vang lên, Khương Tuyết Nhu từ từ thiếp đi trong giọng nói của anh.
Mấy ngày nay liên tục mất ngủ, cô đã rất lâu không có cảm giác ngủ một mạch tới sáng.
Hôm sau.

Tống Dung Đức rất lâu cũng không lên tiếng nữa.
Hoắc Anh Tuấn thay quần áo xong đi tìm Khương Tuyết Nhu.
Buổi sáng.
Anh gọi cô thức dậy ăn điểm tâm xong mới rời đi biệt thự đi làm.
- ----------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.