Lâm Minh Kiều nắm lấy bả vai cô một cái.
Khương Tuyết Nhu không nói gì, vừa vặn, rất lâu rồi không đi buông thả, đi ra ngoài vui chơi nhảy nhót một chút cũng tốt.
Buổi tối chín giờ.
Hai người cùng nhau đi vào quầy rượu.
Đã rất lâu không có cảm thụ qua loại không khí này, Khương Tuyết Nhu chỉ cảm thấy muốn trở lại cuộc sống tự do ung dung trước khi kết hôn.
Chẳng qua là mới vừa uống không bao lâu, một tên mặc áo sơ mi bông, một đàn ông trẻ tuổi tướng mạo lưu manh đi tới.
"Minh Kiều, thật là trùng hợp hay không nghĩ tới chúng ta lại đụng phải nhau”Người đàn ông cười hì hì đi đến vuốt lên trên mặt của Lâm Minh Kiều.
Sắc mặt Lâm Minh Kiều liền biến sắc, đẩy tay anh ta ra: "Nhạc Trạch Đàm, tôi đã nói qua tôi đối với anh không có cảm giác gì cả, làm phiền anh đừng táy máy tay chân"
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, không nghĩ tới người này chính là Nhạc Trạch Đàm, cũng chính là anh trai của Nhạc Hạ Thu.
"Đừng nói như vậy chứ, chờ cô thấy được bản lãnh thật sự trên giường của tôi, nói không chừng cô sẽ đối với tôi nhớ nhung không thôi”Nhạc Trạch Đàm trơ tráo không cười tiếp tục táy máy tay chân: "Có thể trở thành đàn bà của Nhạc thiếu gia tôi, đã là vinh hạnh"
"Nhạc Trạch Đàm, nếu như anh còn như vậy, đừng trách tối thông báo cho chị anh, hoặc là báo cảnh sát"Khương Tuyết Nhu đem Lâm Minh Kiều kéo ra sau lưng.
"Đồ xấu xí, cô là cái thứ gì”Nhạc Trạch Đàm nhìn chòng chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357197/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.