Khương Tuyết Nhu thấy trong lòng hơi phiền, cũng không thể nói mình rất để ý trong tên người ta có một chữ Nhạc. Nhưng cũng không nguyện ý giả vờ rất khoan dung, dứt khoát bĩu môi nói: "Anh ngược lại thật là lời của một cô gái trẻ tuổi"
Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, khom người ở bên cạnh miệng cô ngửi một cái: “Tôi làm sao ngửi thấy được có một mùi dầm nhỉ."
“Anh còn làm trò đùa"Khương Tuyết Nhu vỗ trên người anh một cái.
Lực trên tay không lớn, ngược lại là giống như đang cù lét nhột vậy.
Hoắc Anh Tuấn bắt tay cô lại, đặt ở bên môi hôn một cái: "Nếu như trước kia anh có thể sẽ không nghe lời như vậy, thậm chí sẽ không ưa có nhân viên y tế ngây ngô mà bệnh viện tâm thần đưa tới bên người, nhưng mà vì em, anh muốn phối hợp chữa trị bình phục lại sớm một chút, anh không muốn lại làm tổn thương em lần nào nữa, em hiểu không?"
| Khương Tuyết Nhu cắn môi, bỗng nhiên có chút thấy phiền mình thay đổi như vậy đầu óc nhỏ nhen: “Em hiểu, nhưng mà anh tại sao không tìm một người tuổi tác hơi lớn hơn một chút, hoặc là nam cũng được, em đi làm, mỗi ngày đều là hai người cô nam quả nữ... "
Hoắc Anh Tuấn cười, gãi gãi cằm cô: "Thật đúng là ghen?"
"Hoắc Anh Tuấn” Khương Tuyết Nhu mặt đỏ tới mang tài trợn mắt nhìn anh: "Xong chưa?
"Ngoan,anh ở trong công ty tùy tiện tìm một người thư kí hay nhân viên cũng đẹp mắt hơn so với cô ấy, anh muốn em mãi ở cạnh anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357176/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.