Trong tích tắc, cô đã hiểu ra tất cả. Cái này là do Hoắc Anh Tuấn chụp, anh cố ý gửi cho Lương Duy Phong. Một tấm màn che cuối cùng của cô anh cũng muốn xé nát. “Mau đưa Tổng Giám đốc Lương của các người đến bệnh viện” Cô nhanh chóng nói với tài xế. Sau khi đến bệnh viện, bác sĩ đã nhanh chóng kiểm tra cho Lương Duy Phong và cho thở oxy qua đường mũi.
"Cô là bạn gái của anh ta à? Tôi nhắc nhở cô, bệnh nhân chỉ còn một quả thận, bớt kích thích, bớt áp lực, ăn uống lành mạnh mới có thể sống lâu” Bác sĩ nhắc nhở: “Chúng ta chỉ có thể tạm thời để anh ta giảm bớt chứ không thể giải quyết được căn bản vấn đề."
“Cảm ơn bác sĩ” Khương Tuyết Nhu cảm ơn một lần nữa mới tiễn bác sĩ đi.
Trong phòng bệnh, Lương Duy Phong ôm ngực và liên tục ho khan, Khương Tuyết Nhu rót một cốc nước ấm đưa tới bên cạnh.
Anh sững người, cầm lấy cốc nước, ánh mắt phức tạp và đau khổ nhìn cô: "Anh ta ép em?"
“Thật xin lỗi” Khương Tuyết Nhu không dám nhìn anh, xấu hổ vô cùng: “Nếu anh bị giam thêm vài ngày nữa, thân thể anh không chịu nổi, công ty cũng không thể tiếp tục. "
Lương Duy Phong đập mạnh cốc nước xuống đất, gương mặt tuấn tú hiện đầy tức giận: "Hoắc Anh Tuấn ỷ vào thân phận mình, lấn ép người quá đáng".
. Đây là lần đầu tiên Khương Tuyết Nhu nhìn thấy anh nổi giận như vậy, nhìn ly thủy tinh bể tan tành, cô có chút không biết làm sao: "Anh đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357065/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.