Phụ nữ mà, đều là nông cạn như vậy. | Hoắc Anh Tuấn giương roi lên, cưỡi ngựa mà đi.
Dáng vóc mạnh mẽ khỏe khoắn khiến cho ánh mắt Diệp Minh Ngọc si mê, đại thiếu gia là rồng phượng trong nhân gian, đã gặp được người đàn ông như thế này rồi, trong mắt nào còn thấy được người đàn ông nào khác.
Cô nhất định phải gả cho anh.
Trong phòng làm việc.
Phó giám đốc Ngô mặt mày chán nản báo cáo cho Khương Tuyết Nhu: "Khương tổng, mảnh đất ven đường biển kia đã đưa cho tập đoàn Đời Duệ."
Khương Tuyết Nhu kinh ngạc: "Ngày hôm qua không phải ông còn nói chỉ cầm làm thủ tục nữa là xong rồi sao."
"Tôi nghe nói là Hoắc đại thiếu gia ở phía sau chào hỏi, tập đoàn Đời Duệ là sản nghiệp của nhà họ Vệ, nghe nói nhà họ Vệ bây giờ quá giang nhà họ Hoắc.".
Phó giám đốc Ngô vẻ mặt đau khổ: "Chúng ta lúc trước vì mảnh đất này cũng đã đập không ít tiền, bây giờ nước đổ lá môn rồi."
Khương Tuyết Nhu yên lặng, rất lâu cũng không nói gì. Nhà họ Vệ làm sao được nhà họ Hoắc giúp đỡ, trong lòng cô biết rõ.
Cô thật không nghĩ tới Hoắc Anh Tuấn sẽ thật không chút do dự lựa chọn giúp nhà họ Vệ, cô còn tưởng rằng anh ít nhất sẽ hoài niệm một chút tình cảm những ngày qua....
Không đúng, anh với cô thì còn có tình cảm gì có thể nói. "Có thể đổi chỗ đất mới không" Khương Tuyết Nhu hỏi.
"Bây giờ bên kia cũng đang phát triển, tìm mảnh đất khác cũng có, nhưng tiền xây cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357031/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.