Thật sự khiến người ta phẫn nộ. “Anh buông tôi ra.” Cô oán hận cắn vào tay Hoắc Vân Dương.
Hoắc Vân Dương đau đớn buông tay, tức giận mà bật cười: “Thật sự là rất cay. Hay lắm, tôi rất thích ăn cay”
Đồ bệnh hoạn. Nhà họ Hoắc các anh dù sao cũng là gia tộc lớn nhất thủ đô, vậy mà lại sản sinh ra loại đàn ông ghê tởm rác rưởi như anh” Khương Tuyết Nhu mắng.
“Mắng chửi nữa đi, cô mắng càng tàn nhẫn, tôi sẽ càng làm cô khổ sở” Hoắc Vân Dương cười lạnh: “Đám cổ đông của công ty các người bây giờ đã cung phụng tôi không giác gì tổ tiên của họ. Khương Thái Vũ đã cất lời, muốn ngay ngày mai tôi giúp ông ta ngồi lên vị trí chủ tịch. Chỉ cần tôi nói một câu, e rằng cô sẽ nhanh chóng phải biến đi. Có điều, nếu như đêm nay cô hầu hạ tôi tốt một chút, tôi có thể cẩn thận suy xét”
Khương Tuyết Nhu trợn tròn mắt, ra vẻ hoảng sợ: “Anh nói thật sao?”
“Đương nhiên” Hoắc Vân Dương khóe miệng nhếch lên, cảm thấy phụ nữ đều rẻ mạt như nhau.
“Cậu chủ Hoắc, vậy thì anh nhất định phải giúp tôi” Khương Tuyết Nhu cong môi, giả bộ nhu nhược đáng thương nói: “Anh muốn tôi làm gì cũng được”.
“Hay lắm, rất thức thời. Vậy thì cô mau lại đây.” Hoắc Vân Dương dang rộng hai tay.
Khương Tuyết Nhu nhào vào trong lòng ngực hắn, mùi hương trên người cô xộc vào mũi hắn, dáng người cô cũng đẹp hơn so với phương Kiều Nhân rất nhiều.
Hoắc Vân Dương trong lòng rung động, đang muốn ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356955/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.