Những lời này giống b rơi bên tai.
Khương Tuyết Nhu phát hiện chính mình lại bình tĩnh một cách bất ngờ.
Thì ra là thế, hóa ra đó chính là lý do từ khi cô còn nhỏ thái độ của Lạc Tâm Du đối với cô vẫn luôn lãnh đạm và khắc nghiệt. Cô còn cho rằng Lạc Tâm Du vốn dĩ không phải một người mẹ dịu dàng hiền lành. Nhưng sau khi Khương Kiều Nhân trở về, cô lại thấy được mặt khác của Lạc Tâm Du.
Cô đã sớm nghi ngờ từ lâu, chỉ là cô không muốn tin rằng mình là một đứa bé mồ côi không cha không mẹ.
Điều này thậm chí còn đáng buồn hơn cô nghĩ.
Thì ra ngay cả người thân của cô cũng chán ghét cô và muốn bỏ rơi cô. “Cô có biết tôi đã không vừa mắt với cô từ lâu rồi không?”
Khương Kiều Nhân vỗ vỗ vào khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô: “Tôi bị người ta bán đi, chịu đựng khổ sở. Vậy mà cô lại ngồi vào vị trí của tôi, sống trong nhung lụa, còn có bao nhiêu gã đàn ông đẹp trai giàu có như Lục Thanh Minh vây quanh cô “Nhưng hiện tại tôi không có gì trong tay, tôi cũng sẽ không tới chiếm đoạt những thứ của chị” Khương Tuyết Nhu lúc này mới phát hiện ra người chị Khương Kiều Nhân này của cô không hề tinh khiết như một bông sen trắng, cũng không phải kiểu phụ nữ trà xanh, trong lòng cô ta hẳn rất méo mó khó đoán. “Nhưng có nhiều lần khiến tôi mất mặt, còn làm tôi mất đi vị hôn phu, Khải Phong cũng phải bán đi. Cô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356906/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.