🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối cùng cô ấy cũng hiểu tại sao mọi người lại nhìn cô với ánh mắt khác thường như vậy.

Một lát sau, cô bưng chậu rửa mặt đi ra ngoài, khuôn mặt buồn bã: “Đều tại anh, anh nhìn xem anh đã biến miệng tôi thành cái gì đây, sao có thể gặp người khác được nữa” .

Hoắc Anh Tuấn liếc mắt nhìn qua, cảm thấy rất hài lòng với kiệt tác của mình. Nhưng khuôn mặt anh lại xám ngoét, tỏ ra đau đớn: “Xin lỗi, đều là do tôi không chú ý. Đều tại tôi hôm qua quá đau, đêm nay tôi nhất định sẽ tự mình chịu đựng, không làm phiền em nữa.”



Dáng vẻ dịu dàng của anh bỗng nhiên khiến trái tim cô trùng xuống, trong nháy mắt không còn muốn đổ lỗi cho anh nữa.

Dù sao anh cũng đang bị thương, cũng không còn cách nào khác.

Vì thế, khoảng chín giờ sáng, khi Hạ Văn Trì và Ngôn Minh Hạo tới, cả hai đều ngạc nhiên khi thấy Khương Tuyết Nhu đang đeo khẩu trang: “Tuyết Nhu, vì sao cô phải đeo khẩu trang vậy?”

“Bệnh viện đông người qua lại, tôi mang khẩu trang cho ăn toàn” Khương Tuyết Nhu nghiêm túc nói: “Tôi nghe nói gần đây có rất nhiều người bị cảm”



“Chà, vậy cô lấy cho tôi một cái đi, tôi cũng không muốn bị lây bệnh” Hạ Văn Trì cũng vội vàng đeo khẩu trang.

Hoắc Anh Tuấn nằm trên giường bệnh, không nói lên lời.

Văn phòng tập đoàn Hồng Nhân. Khi bức thư từ luật sư gửi tới, Khương Thái Vũ gọi Khương Kiều Nhân tới và mắng cô ta té tát:

“Cô đã làm gì vậy hả? Tôi đã rất vất vả

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356900/chuong-165.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Chương 165: Đề Phòng Cảm Cúm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.