Năm giờ chiều, xe của Hoắc Anh Tuấn lái vào bãi đậu xe của biệt thự.
Dì Lâm ngạc nhiên khi thấy anh về sớm.
Mặc dù chuyển đến đây không bao lâu, nhưng Hoắc Anh Tuấn mỗi ngày đều đi sớm về muộn, ngày ba bữa cũng không về, đối với anh ấy mà nói, cái nhà này chỉ là nơi ngủ một đêm mà thôi. “Cậu Hoắc, tôi… Tôi không biết cậu sẽ trở lại, còn chưa nấu cơm.” “Không sao, dì không cần nấu đồ ăn.” Hoắc Anh Tuấn cũng biết anh về rất sớm, nhưng không có cách nào, từ khi Khương Tuyết Nhu rời khỏi công ty luật, anh đã không có tâm trạng gì mà làm việc nữa.
Cuối cùng anh đổ tội cho việc có thể là rất lâu chưa ăn cơm do Khương Tuyết Nhu làm cho nên mới quyến luyến không quên, cho nên mới quay về sớm.
Chỉ có điều, đã gần ba phút kể từ khi anh ta bước vào, người phụ nữ này vẫn chưa ra đón anh ấy. “Cô ấy đâu rồi, không có ở đây à?”
Anh cau mày nhìn xung quanh.
Dì Lâm sửng sốt nói: “Ở trong phòng của cậu, từ lúc đi lên cô ấy còn chưa có xuống dưới. Chắc là đang ngủ” Hoắc Anh Tuấn nhướng mày, phòng của anh ấy?
Được rồi, người phụ nữ này thật là can đảm, cô ấy chạy vào phòng anh ngủ ngay khi vừa đến, vậy mà cô nói không nóng lòng muốn dụ dỗ anh sao?
Không biết giới hạn, mặc dù anh đã quyết định để cô làm người phụ nữ của chính mình, nhưng anh cũng không nói rằng anh muốn sống chung một phòng với cô.
Hoắc Anh Tuấn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356867/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.