Khương Tuyết Nhu tin tưởng, đau lòng sờ Bunny một cái: “Bunny à, con chịu cực khổ rồi, cũng rất dũng cảm nữa, con là giỏi nhất.”
Bunny vô lực nhìn chăm chú lên tiếng, cả người đều rất mệt mỏi. “Nó đói.” Hoắc Anh Tuấn nói.
Khương Tuyết Nhu suy nghĩ một chút cũng phải, sinh con quả là một quá trình tổn sức. “Tôi đi làm cho nó một chút đồ ăn ngon.
Trong phòng bếp lần nữa sáng đèn đốt bếp, cô cũng choàng lên chiếc tạp dề.
Hoắc Anh Tuấn đứng phía sau lưng cô, nhìn thế nào cũng thấy thuận mắt, quả nhiên ở nhà vẫn phải cần có cô mới có hơi thở của người sống: “Tôi cũng đói.
Khương Tuyết Nhu không có nghe thấy, anh lần này trực tiếp ghé vào bên tại cô thổi một hơi: “Tôi nói tôi đói, cô nghe chưa?”
Lỗ tại cô tê rần, thiếu chút nữa ngay cả cái nồi cũng cầm không vững.
Quay đầu liếc nhìn tên mặt dày vô sĩ gương mặt tuấn tú này một cái, cười yếu ớt: “Anh Hoắc, hình như là anh nói tôi đứng suốt ngoài đường như vậy rất là bẩn thỉu, sau này cũng không muốn ăn đồ tôi nấu nữa, sẽ làm hỏng khẩu vị của anh”
Hoắc Anh Tuấn mặt anh tuấn nhếch miệng cười gượng gạo hơi cứng đơ một chút, anh có nói qua câu đó sao?
Coi như là đã nói qua đi, nhưng cớ gì mà cô vẫn còn nhớ rõ đến tận bây giờ. “Tôi đó là… Nhất thời nói lẫy, cô nghe không hiểu sao?”Anh láu lỉnh nhếch chân mày anh tuấn: “Bất kỳ một người đàn ông nào bị vợ giở thủ đoạn làm tổn thương, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356844/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.