Tại sân golf.
Hoắc Anh Tuấn vung gậy đánh golf, trái bóng bay xa không thấy bóng dáng đâu.
Hạ Văn Trì đứng ở trạm bên cạnh cảm thấy có một cơn gió lạnh nổi lên, khiến cả người anh ta đều lạnh toát.
Sau khi Khương Tuyết Nhu bỏ đi, ngày nào Hoắc Anh Tuấn cũng có bộ dạng lạnh lùng thế này, Hạ Văn Trì sắp phát điên luôn rồi.
“Khương Tuyết Nhu về chưa?”
“Cô ta có chết bên ngoài thì cũng không liên quan gì tới tôi.” Hoắc Anh Tuấn lạnh lùng hừ một tiếng, nhấc chân đi về phía trước. Bỗng nhiên bụng anh vang lên tiếng “rột rột”.
Hạ Văn Trì ngại ngùng sờ mũi: “Tôi biết cậu quen ăn cơm Khương Tuyết Nhu nấu rồi, nhưng cậu cũng không thể nhịn ăn vì cô ấy bỏ đi chứ.”
“Ai nói là tôi quen ăn cơm cô ta nấu?” Hoắc Anh Tuấn tức giận: “May mắn lắm cô ta mới bỏ đi, tôi ăn ít để giữ dáng.”
Hạ Văn Trì xấu hổ, lần đầu tiên anh ta cảm thấy bạn tốt của mình là người ngoài lạnh trong nóng.
Đột nhiên anh ta hơi phục Khương Tuyết Nhu, cô có thể ở bên Hoắc Anh Tuấn lâu như thế, nếu đổi lại là anh ta thì chắc anh ta điên mất.
“Ngày mốt là ngày Khương Kiều Nhân đính hôn với Lục Thanh Minh, chắc Khương Tuyết Nhu sẽ đến dự đấy, nhà họ Khương cũng đưa thiệp mời đến cho tôi, hay là tôi đi để… khuyên cô ấy?”
Hoắc Anh Tuấn rũ mi xuống: “Chẳng lẽ không phải là đại thọ tám mươi tuổi của bà cụ nhà họ Khương sao?”
“Không nghe ai nói cả.” Hạ Văn Trì lắc đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356815/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.