“Tôi sợ anh chê tôi mua đắt, bởi vì... Bởi vì tôi nhìn thấy anh bình thường đều mặc đồ hình như không mắc. A..à thật ra cái này không có gì là không tốt. Khiêm tốn, tiết kiệm là tốt. Tôi hiểu mà. Tôi thật sự thích anh vì điểm này để
Cô lúng túng cười giải thích, sợ làm tổn thương và làm anh tự ái.
Hoắc Anh Tuấn ngẩn người ra, ý tử trong lời nói của cô chẳng phải đang nói anh mặc đồ quá đơn giản?
Ánh mắt anh nhìn cô nhất thời cổ quái: “Hiểu biết của cô nông cạn đến vậy sao?”
Ngay cả đồ "được thiết kế riêng có một không hai” cũng không biết.
Quần áo nào của anh đều được thiết kế riêng như vậy. Khương Tuyết Nhu khó hiểu. “Không sao, sau này cô sẽ hiểu” Hoắc Anh Tuấn xoa đầu cô một cái rồi đi vào phòng.
Khương Tuyết Nhu quả thực mơ hồ, nhưng anh vừa bóp mặt cô, rồi lại xoa đầu cô. Làm cô có cảm giác cô cứ như người tình nhỏ của anh, khiến cô ngại ngùng.
Hôm sau khi Hoắc Anh Tuấn mặc bộ đồ cô mua bước ra từ phòng thay đồ, Khương Tuyết Nhu thất thần một hồi.
Mặc dù đã nhìn thấy anh mặc nhiều loại âu phục, nhưng bởi vì cái này là do cô mua, trong lòng cô bỗng nhiên có một cảm giác kỳ lạ.
Một chút ngọt ngào, một chút hoảng hốt. Tựa như tại thời khắc này, anh chính là chồng của cô.
Hoắc Anh Tuấn liếc cô một cái, thấy cô đang ngây ngốc nhìn anh, tâm tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356797/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.