Khương Tuyết Nhu vô cùng tủi thân: “Vì sao mẹ hông hỏi cô ta trước đó đã làm cái gì với con, cô ta…”
“Chị gái mày là người có tấm lòng lương thiện, còn dáng vẻ này của mày chỉ biết cùng Tần Gia Như vạch mặt nhau. Nhà họ Tần dù sao cũng là nhà giàu có, chị mày cố gắng để hai nhà Giang Tần hòa thuận, cố ý cùng Tân Gia Như duy trì mối quan hệ tốt đẹp. Còn mày làm xằng làm bậy, ngay cả chị mày mà mày cũng không buông tha. Tao làm sao có thể sinh ra, dạy dỗ đứa con không có giáo dục như mày”
“Tôi sẽ không quay về.” Khương Tuyết Nhu đau lòng cắn răng nói.
Lạc Tâm Du gào lên: “Vậy thì cả đời đừng có quay trở lại nữa, tao không có đứa con gái như mày”
Khương Tuyết Nhu hít sâu một hơi: “Trong lòng bà từng có tôi sao? Trước khi cô ta trở về, cho dù tôi có cố gắng thế nào, bà đều cho rằng tôi thua kém người khác. Cô ta trở về, bà ngoài việc trách móc tôi thì cũng sẽ không hề nói với tôi một câu. Tôi thực sự là con ruột của bà sao?”
Sau tiếng gào tê tái của cô, nước mắt tuôn trào như vỡ đề.
Ở cái nhà đó, cô thực sự cảm thấy lạnh lẽo, cô cũng không muốn quay lại lần nào nữa.
Sau đó, cô điều chỉnh lại tâm trạng, đi đến cửa hàng thú cưng và hỏi một chút về cách chăm sóc dạ dày mèo.
Người chủ cửa hàng lần đầu tiên nghe nói về việc chăm sóc dạ dày mèo, cuối cùng trực tiếp đưa cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356754/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.