Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu, vẫn còn chưa nhìn rõ, tên phục vụ đang kéo cô bị người đó dùng một chân đạp văng ra.
Một bóng người cao gầy to lớn tràn ngập ánh sáng ấm áp đi đến, người đó mặc một bộ âu phục có hai hàng nút được may thủ công màu xanh thẫm, khí chất khoan thai.
Các đường nét trên khuôn mặt càng vô cùng tinh xảo anh tuấn, người đàn ông như vậy cộng thêm đôi mắt đen láy sâu thẳm, lông mày dài sắc bén đậm màu, lập tức tỏa ra khí chất mạnh mẽ vốn có.
Hoắc Anh Tuấn.
Khương Tuyết Nhu ngẩng người, hoàn toàn không ngờ nhanh như vậy lại đụng mặt người đàn ông này.
Hơn nữa còn ở tình huống bản thân nhếch nhác khó coi.
Tiêu rồi, anh vốn đã chán ghét mình rồi, lần này sợ là lập tức bị kéo đến Cục dân chính ly hôn mất.
Hạ Văn Trì ở bên cạnh đi tới, rất nhanh đã nhìn thấy rõ dáng vẻ của Khương Tuyết Nhu, anh ta lập tức nhận ra.
Trước đây anh ta đã từng gặp ở buổi tiệc thương nghiệp tại thành phố Thanh Đồng, cộng thêm việc Khương Tuyết Nhu là người đẹp được giới thượng lưu Thanh Đồng công nhận, anh ta cũng đã nghe danh qua.
Chẳng qua là dáng vẻ nhếch nhác này thật sự hiếm thấy.
Anh ta cười tinh nghịch: “Anh Tuấn, đây chẳng phải là… ” Hoắc Anh Tuấn đưa mắt cảnh cáo anh ta.
Hạ Văn Trì cũng không lên tiếng nữa.
“Tuyết Nhu, cậu không sao chứ?” Lúc này, Lâm Minh Kiều vội vàng đẩy tên phục vụ ra, chạy đến đỡ cô dậy.
“Vẫn ổn.” Khương Tuyết Nhu khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356750/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.