“Bánh dứa phải phết bơ mới ngon , uống sữa đậu nành mới béo.”
Khương Tuyết Nhu tiếp tục biểu diễn chương trình ẩm thực của cô.
Cô ăn rất ngon , cũng rất hiểu biết , cộng thêm gương mặt xinh đẹp , quả thực hấp dẫn người khác hơn những kênh mukbang đang phát sóng hiện nay.
Hoắc Anh Tuấn không xem được nữa.
Ngay lúc đó , Bunny meo meo nhảy lên bàn ăn , vẫy đuôi.
Hoắc Anh Tuấn đoán nó đói rồi , đứng dậy lấy thức ăn mèo trong tủ ra , đỏ một ít ra đĩa đặt trước mặt Bunny.
Bunny cúi đầu ngửi , quay mặt đi chỗ khác , đáng thương nhìn Hoắc Anh Tuấn.
Sắc mặt Hoắc Anh Tuấn khẽ cứng đờ.
Hoắc Anh Tuấn nhịn cười cấu một ít bánh sủi cảo tôm đút cho nó , mèo nhỏ cắn một miếng , ăn ngon lành.
“Ngoan.”
Khương Tuyết Nhu sờ đầu mèo , khẩu vị của mày tốt hơn chủ nhân mày nhiều.
Hoắc Anh Tuấn chỉ cảm thấy rất mất mặt , sau đó , anh nhìn con mèo sau khi ăn xong hai cái bánh sủi tôm , thì ăn luôn que bột chiên , không khỏi nhíu mày: “Mày….”
Nhìn thấy cơ hội Khương Tuyết Nhu nhanh chóng đút banh bột chiên vào trong miệng.
Đáy mắt Hoắc Anh Tuấn hiện lên tia tức giận , đang muốn nôn ra , đột nhiên một hương vị thơm ngon truyền đến.
Anh vô thức cắn một miếng , bên ngoài mềm xốp bên trong mềm mại , ăn rất ngon.
Lúc trước anh chưa từng ăn que bột chiên , đầu bếp nhà họ Hoắc cái gì cũng biết làm , chỉ là mùi vị không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356743/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.