Phía Tây Hạ Thành có một bãi biển tư nhân rất đẹ, hiện giờ mặt trời đang lặng xuống tạo nên khung cảnh hết sức nên thơ và trữ tình. Vưu Thi dắt con gái dạo trên bờ cát, sóng đánh vào chân khiến người ta có cảm giác mát lạnh.
"Mẹ ơi nhìn kìa! Mặt trời đẹp quá, chúng ta chụp nó lại được không?" Tần Nhan kéo tay cô ta, đôi mắt sáng long lanh cùng với giọng nói hưng phấn.
"Mẹ?"
Tiếng gọi của con gái làm cô ta bừng tỉnh, ánh mắt vô hồn cũng trở lại bình thường.
"Sao thế?" Cô ta vào vai một người mẹ dịu dàng, vuốt hai bên tóc búi trên đầu con gái.
"Mẹ, mẹ ổn không ạ? Khi nãy mẹ có chút kì lạ." Nhan Nhan hơi lo lắng, từ lúc xuất phát đến giờ tâm trí của mẹ vẩn vơ thường hay mất tập trung. Cô bé vốn muốn dắt mẹ đi dạo để thả lỏng hơn nhưng mẹ vẫn vậy, cô bé đã làm tốt lắm đúng không? Sao mẹ vẫn lạ vậy.
Một con nhóc 4 tuổi không nghĩ ra mẹ đang phiền muộn điều gì, ít nhất bé con cũng đã biết quan tâm đến mẹ mình. Hành động đưa mẹ đi dạo đã nói lên điều đó, rằng cô bé là một đứa con hiếu thảo. Đáng tiếc bây giờ tâm tư Vưu Thi đang rối loạn, vốn dĩ cuộc du lịch này là cô ta bày ra để đi cùng với chồng và gia đình.
Đây là thời điểm nung nóng tình cảm cả hai bên, sau đó đạt tới cực khoái. Thế nhưng giữa đường Tần Dực lại có việc gấp đột xuất, tuy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-ac-ma/2578624/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.