Nhà Tống An tuy không lớn nhưng trang trí lại khá đẹp mắt, một cô bé như Tần Nhan cũng cảm thấy nhà cô giáo ấm áp hơn căn nhà lớn của bé nhiều. Bé thích cô lắm, cô giáo Nhan vừa dịu dàng lại vừa ấm áp. Mỗi lần cô bé làm bài xong đều được khen rồi được cô thưởng cho mấy viên kẹo. Tần Nhan vẫn còn giữ kẹo trong hộp bí mật, cô bé giữ cẩn thận không nỡ ăn.
Tần Nhan ngồi trên sofa vui vẻ ăn bánh flan núng nính do Tống An làm, cô bé xem hoạt hình rồi lại ăn một miếng. Khoảng 30 phút sau tiếng bấm chuông vang lên, Tống An đi ra ngoài mở cửa. Nếu cô đoán không nhầm thì Tần Dực đã tới, nhóc con ngó ra ngoài thấy baba liền vui vẻ nhào lên.
“Baba!”
Hắn đón lấy con gái, hôn lên má cô bé một cái. Tiếp đó mới nhìn Tống An, ở góc khuất mà cô bé không thấy Tần Dực gãi lòng bàn tay cô, nắm tay nhỏ một lát rồi lại buông ra. Tống An lườm hắn véo eo người nọ, hai người cứ vô thức tỏa ra không khí thân mật. Tần Nhan không nhận ra, bé con hôn lên má cô giáo rồi chào tạm biệt về nhà với baba.
Đợi đến khi khuất bóng Tống An mới vào nhà.
Thoát khỏi khoái cảm, Vưu Thi nhận ra mình quên không đón con. Sáng nay vệ sĩ của chồng cô ta đột xuất xin nghỉ vì bệnh, cô ta định đi mát xa một chút rồi về. Ai ngờ lại quên đến tận bây giờ, cô ta nhìn đồng hồ thì phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-ac-ma/2578585/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.