Đài Bắc, trung tâm đặc cần của cục Quốc An.
Ánh mặt trời mùa xuân, thật là ấm áp.
Chu Tại Vũ ngẩng mặt, hơi híp mắt, ngẩng nhìn ánh sáng màu vàng kim chiếulóng lánh trên của sổ, từng kỷ niệm lướt qua trong đầu giống như đèn kéo quân.
Sắp phải rời đi.
Thiếu tá Chu Tại Vũ, được xưngngười bảo vệ chuyên nghiệp nhất cũng tỉnh táo nhất ở trung tâm đặc cần,nhưng hôm nay lại sắp tạm biệt kiếp sống quân nhân.
Từ nay về sau, không thể ra sức cho quốc gia nữa.
Cha sẽ thất vọng cỡ nào?
Vừa nghĩ tới đây, khóe miệng Chu Tại Vũ nhếch nhẹ, nụ cười hơi lạnh lùnglại tự giễu, nhưng lại không mấy giống cười, nụ cười không vào trongmắt, không vào trong lòng.
"Thật phải đi?" Một giọng nói dịu dàng vang lên.
Chu Tại Vũ quay đầu lại, nhìn vị cấp trên luôn thưởng thức và chăm sóc anh, đứng nghiêm chào. "Báo cáo sếp, vâng!"
Cấp trên đáp lễ, ánh mắt kiên quyết tuần tra qua lại trên người Chu Tại Vũ.
Là một nhân viên đặc cần, sự xuất chúng của người trẻ tuổi này thật khiếnngười ta tán thưởng, dáng người hơi gầy, nhưng bắp thịt rắn chắc, ngũquan hơi tuấn tú, ánh mắt sắc bén như đao lại tăng thêm không ít khí thế cho anh, sự thông minh, bén nhạy, gan dạ sáng suốt và kỷ xảo chuyênnghiệp của anh đều là hạng nhất, khuyết điểm duy nhất chính là kỷ luậtquá nghiêm, một chút tỳ vết nhỏ cũng không thể dễ dàng tha thứ.
Cấp trên lắc đầu một cái, thở dài. "Nghe, Tại Vũ, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-dau-van-yeu-em/2150794/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.