Dụ thụ tiên sinh tuy rằng là kẻ đùa giỡn không biết điểm dừng, dùng thủ đoạn để được chuyển vào ở trong nhà băng sơn tiên sinh, nhưng cậu cũng không phải kẻ không biết xấu hổ đến ăn ở ngang xương mà không trả tiền.
“Trong khoảng thời gian này xin quấy rầy…” Dụ thụ tiên sinh nhỏ nhẹ nói.
“Không có việc gì.”
“Tôi sẽ phụ trả tiền thuê nhà, tôi còn biết nấu ăn, có thể mỗi ngày đều nấu cơm cho anh!Còn có thể quét tước phòng nữa!”Dụ thụ tiên sinh nghẹn đến đỏ mặt, cực lực tâng bốc chính mình.
“Không cần.”
“Như thế nào có thể, chuyện này là đương nhiên a!”
Dụ thụ tiên sinh bô bô nói lớn, băng sơn tiên sinh bất đắc dĩ đành phải nghe theo lời cậu.
Dụ thụ tiên sinh cảm thán băng sơn tiên sinh khoan dung thiện lương, nội tâm càng thêm kiên định muốn hắn đẩy ngã chính mình càng sớm càng tốt.
Trong đầu bỗng hiện lên rất nhiều thủ đoạn kiều mị, dụ thụ tiên sinh liên tưởng một chút, chọn lấy một thủ đoạn nho nhỏ.
Liền quyết định vậy đi!
Một buổi sáng đẹp trời, băng sơn tiên sinh từ trên giường thức dậy, dụi dụi đôi mắt, đột nhiên nghe thấy từ phòng bếp truyền đến một loạt tiếng vang nho nhỏ.
Băng sơn tiên sinh thất kinh, nhưng cẩn thận nhớ lại hôm qua có hàng xóm từ dưới lầu chuyển lên ở cùng, vì thế thần sắc từ từ khôi phục về vẻ bình tĩnh vốn có.
Lén lút đi đến phòng bếp, quả nhiên trông thấy dụ thụ tiên sinh đang rất nhập tâm mà chuẩn bị bữa sáng, trong chảo là trứng ốp lết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-dao-cong-thuc/8153/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.