Tiểu Sinh rất hiểu sự, mặc dù có điểm sợ người lạ, nhưng rất có lễ phép, Ảnh Lang lại sờ sờ đầu của hắn, sau đó đứng dậy đối Viêm Phi nói:“Khoa ngoại thương khoa tại hành lang tận cùng bên trong, tôi mang anh qua”
Viêm Phi khoát tay:“Không cần, cậu vẫn là cùng em mình ở cùng nhau đi, tôi cùng Tiểu Dạ chính mình đi tìm.”
Viêm Phi cùng Lãnh Dạ rời phòng bệnh, thanh âm từ phía sau bọn họ của Ảnh Lang truyền đến:“Tôi ngày mai sẽ tới công ty của anh.”
“Không cần gấp như vậy, cậu có thể chờ em cậu khỏi bệnh rồi đến.” Viêm Phi cũng không quay đầu lại đáp.
Ảnh Lang đi tới cửa, nhìn Viêm Phi cùng Lãnh Dạ càng lúc càng xa, yên lặng nói cám ơn, sau đó trở lại giường bệnh.
Tiểu Sinh hảo kì hỏi Ảnh Lang:“Hai chú kia là gì?”
Ảnh Lang nghĩ nghĩ, nói:“Ông chủ về sau của anh”
Tiểu Sinh trên mặt lộ ra một tia sắc mặt vui mừng:“Vậy anh về sau có phải hay không không cần đánh nhau kiếm tiền?”
Trong mắt Tiểu Sinh còn nhỏ, quyền anh cùng đánh nhau không hề khác nhau, Ảnh Lang mỗi lần đến xem hắn trên người hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ mang theo một chút thương, điều này làm cho hắn thực đau lòng.
Ảnh Lang gật gật đầu:“Ân, về sau cũng không, tiền làm phẫu thuật cũng đã có, rất nhanh có thể phẫu thuật.”
“Quá tốt!” Tiểu sinh nhất thời vui vẻ ra mặt.
Ảnh Lang nhẹ nhàng nhu tóc của hắn.
Trên hành lang.
Lãnh Dạ hồi đầu nhìn thoáng qua, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-da/2856237/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.