Nhìn Lãnh Dạ bước tới gần, Viêm Phi thật sự là dở khóc dở cười, trước khi bị hắn giết Viêm Phi vội vàng hướng hắn giải thích:“Uy uy uy, em đừng nghĩ là thật a, tôi vừa rồi là nói đùa.”
Lãnh Dạ nhìn chằm chằm Viêm Phi, như trước mặt không chút thay đổi.
Viêm Phi cố nén trụ bụng đau đớn, đứng thẳng eo, chỉ chỉ vết thương trên người chính mình:“Nhìn xem đi, em cho rằng tôi sẽ nguyện ý vì một thế thân mà bị thế này sao?”
Lãnh Dạ trầm mặc, hắn vừa rồi chỉ nói một câu đối hắn thân thủ cảm thấy hứng thú, Viêm Phi liền không chút do dự lên lôi đài, thậm chí còn kiên trì đánh hơn mười trận đấu, Lãnh Dạ hồi tưởng lại mỗi lần thắng lợi Viêm Phi liền cho hắn mỉm cười, một người thật sự có thể làm cho một thế thân loại trình độ này sao?
Lãnh Dạ như trước không có mở miệng, nhưng biểu tình dần dần dịu đi xuống, Viêm Phi đi đến trước mặt hắn, khó hiểu hỏi:”Em như thế nào đột nhiên sẽ có loại nghi vấn này?” Lãnh Dạ rõ ràng một chút cũng không phải loại dễ dàng miên man suy nghĩ ra.
Lãnh Dạ nói:“Dư Khinh Dương.”
Nghe đến tên này, Viêm Phi sửng sốt, lập tức nhăn lại mi:“Khinh Dương? Là hắn nói cho em biết?”
“Ân.”
“Vậy em liền tin?” Viêm Phi nhíu mày.
“Hắn nói rất có đạo lý.”
“Em thật đúng là……” Viêm Phi thở dài:“Hắn phỏng chừng nói với em tôi đời này chỉ yêu Ngân Hồ đi.”
Lãnh Dạ gật đầu.
“Tôi đã biết.” Viêm Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-da/2856230/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.