Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn nam nhân nằm trên mặt đất thống khổ giãy dụa, không có ý tứ dừng tay.
Nam nhân thật sự chống đỡ không nổi nữa, vô lực cầu xin:“Mau dừng tay.”
Lãnh Dạ nói:“Nói cho tôi biết tôi sẽ dừng lại.”
Nam nhân lại không lên tiếng.
Kiên nhẫn của Lãnh Dạ bị gã đập tan, vì thế lười ép buộc gã, từ phía sau xuất ra một khẩu súng, đỉnh đến miệng hắn.
Nam nhân mồ hôi trên trán theo hai má chậm rãi chảy xuống.
Lãnh Dạ nói:“Đây là một kiểu súng cũ, chỉ có một viên đạn duy nhất, để tôi xem anh có may mắn không”
Câu nói kế tiếp hắn liền không nói thêm gì nữa, đây là một trò chơi từ xưa xem độ may rủi.
Nam nhân bị nòng súng cho vào hàm, biểu tình đều sắp khóc đến nơi rồi.
Lãnh Dạ hạ chốt, thanh âm răng rắc khiến nam nhân run lên.
“Cơ hội của anh không nhiều lắm, bởi vì tôi cũng không biết vị trí viên đạn, làm không tốt có khi là băng đầu tiên có đạn đấy.” Nói xong, Lãnh Dạ hạ cò súng.
Súng thứ nhất không có đạn.
Nam nhân chấn động mạnh, sau đó phát hiện chính mình hoàn hảo không tổn hao gì, nhất thời nhẹ nhàng thở ra.
“Xem ra vận khí của anh không tồi.” Lãnh Dạ câu thần, lại khấu hạ cò súng……
“Đừng đừng!” Nam nhân rốt cục mở miệng.
Lãnh Dạ buông tay ra, tay bóp đến một nửa cò súng buông ra.
Nam nhân đầy người đều là mồ hôi, Lãnh Dạ khiến tâm lý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-da/2856190/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.