Lăng Quang Thần kinh ngạc quay đầu lại, sau đó theo bản năng muốn bỏ tay Lê Hân ra, Lê Hân lực đạo lại tăng kinh người..
“Anh làm gì?” Lăng Quang Thần cả giận nói.
Lê Hân nhìn hắn:“Sự kiện kia đã qua lâu như vậy, em lại rối rắm đến bây giờ.”
Phảng phất bị chạm trúng chỗ đau, sắc mặt trở nên càng thêm khó coi:“Anh còn có mặt mũi nói!”
“Chỉ là một nụ hôn mà thôi, có cái gì khó mà nói.” So sánh với Lăng Quang Thần hổn hển, Lê Hân lại có vẻ thập phần bình tĩnh.
“Chỉ là một nụ hôn?” Lăng Quang Thần giận dữ cười:“Học trưởng tối tôn kính bằng lòng làm bằng hữu của tôi nguyên nhân chỉ là đối tôi có tà niệm, anh có biết rõ ngay lúc đó tôi có bao nhiêu khiếp sợ sao? Nếu ngày đó thái độ tôi yếu đuối một chút, anh còn không phải liền đưa tôi lên giường?”
“Tôi từ trước tới nay chưa từng che giấu, chỉ vì em quá trì độn mà thôi.”
“Khốn kiếp!” Lăng Quang Thần oán hận mắng một câu, dùng sức bỏ tay Lê Hân ra, liền đấm một quyền về hướng hắn.
Lê Hân nghiêng đầu đi, dễ dàng né tránh công kích của hắn, sau đó bắt lấy hai tay của hắn, đặt ở trên tường, cả người đè ép lên.
“Anh muốn làm gì? Buông!” Tư thế ái muội như vậy khiến Lăng Quang Thần sắc mặt đại biến.
“Tôi chờ đủ rồi, không nghĩ sẽ chờ thêm nữa.” Lê Hân trên mặt thủy chung mang theo ưu nhã mỉm cười, ánh mắt lại phi thường cường thế.
“Cút ngay!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-da/2856146/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.