Rời đi phòng ăn trong nhà hàng thời gian đã muốn khuya, Lãnh Dạ tính toán trực tiếp về nhà.
Viêm Phi lái xe đưa hắn về.
Dọc theo đường đi, hai người nói nhiều hơn trước rất nhiều,, tuy rằng đại bộ phận thời điểm đều đấu võ mồm, nhưng ai cũng không để ở trong lòng, hai người đấu võ mồm tuy dùng từ ngữ hung tàn, nhưng bản chất kỳ thật đều rất ngây thơ, bất quá hai người cũng chưa nhận thấy được, càng đấu tới bất diệc nhạc hồ.
Viêm Phi dừng xe trước cửa nhà Lãnh Dạ.
Lãnh Dạ cùng Viêm Phi nói lời từ biệt,nói y nên về nhà sớm một chút, nhưng thực ra lời ngầm chính là y mau sớm cút nhanh đi, Viêm Phi lại dày mặt như không nghe hiểu, cố ý muốn đưa Lãnh Dạ tới của nhà, Lãnh Dạ biết y lại muốn tìm cớ để ở lại một đêm ở nhà mình, đương nhiên sẽ không khiến y như ý, bất quá trên mặt không có biểu hiện ra ngoài, chỉ là không rõ ý tứ hàm xúc cười cười.
Hai người lên lầu, mãi cho đến khi tới của nhà Lãnh Dạ.
Lãnh Dạ mở khóa, vào nhà, sau đó thừa dịp Viêm Phi chưa kịp vào nhà liền đóng nhanh cửa lại.
Viêm Phi thiếu chút nữa bị đập mặt vào cửa, không nói gì đứng ở cửa, trừng mắt với cửa đóng chặt trước mặt.
Y lúc này có loại xúc động muốn đạp vỡ cái cửa này, nhưng vẫn nhịn xuống, cuối cùng chỉ gõ cửa.
“Ai đấy?” Thanh âm Lãnh Dạ truyền từ không khí tới.
“Mở cửa cho tôi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-da/2856128/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.