Sáng ngày thứ hai, Âu Dương long buồn bực bị kéo đi như kéo bao tải đồng dạng, sau khi thoát khỏi móng vuốt của hắc Báo, ven đường những cành cây thiếu chút nữa lại đả thương cái mông vừa nhỏ vừa non mềm vừa đầy đặn của cậu ~ ~ ~ hơn nữa lại càng không cần phải nói còn có mấy cái tảng đá trên mặt đất!
“Ta chịu đủ rồi! Ngươi tự mà kéo chính mình đi! Ngu xuẩn!” Âu Dương Long giật tấm thảm trên người mình ra, sau đó vịn cái cây bên cạnh chậm rãi đứng dậy.
Âu Dương Long thử cử động cái chân bị thương một chút, đáng chết! không động thì thôi, vừa động đã đau đến trợn mắt!
“Muốn dọn nhà thì chính ngươi đi! Còn có bảo chủ nhân của ngươi tới giúp ta không phải tốt hơn sao! Cũng không cần phải kéo ta như vậy chứ! mông ta đau!” Nhìn xem hắc Báo tựa hồ cường tráng y như gấu vậy, kỳ thật Âu Dương Long cũng có một ít lo lắng, bất quá con Báo này hẳn là nghe không hiểu tiếng người a, điều này làm cho cậu yên tâm không ít, như vậy muốn mắng nó như thế nào cũng được ~
Hắc Báo nhìn xem Âu Dương Long, đột nhiên dùng cái đuôi to và dài quét qua tiểu thối của cậu, làm cậu trở tay không kịp lung lay té xuống. Hắc Báo đúng lúc dùng lưng ngăn cản hành vi chuẩn bị tiếp xúc thân mật với mặt đất của Âu Dương Long để cho cậu té vào trên người của nó.
Không đợi Âu Dương Long bắt đầu mắng chửi, hắc báo theo con đường nhỏ một mạch chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-da-thu-tai-y-dien-vien/202180/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.