Diệp Lẫm tay cầm cây lau nhà, lau mãi đến khi vào phòng khách, hắn nói với Mộ Thanh: "Nhấc chân lên."
Lộ Bắc Nhiên: "Anh, anh đừng lau nữa. Đến tối tôi làm." Trước đây cũng không phải chưa từng lau, nhưng căn bản hắn lau không sạch.
Diệp Lẫm: "Để tôi. Xong ngay đây."
Mộ Thanh nháy mắt với Lộ Bắc Nhiên, Lộ Bắc Nhiên cũng không rõ cậu ta có ý gì. Sau đó Mộ Thanh muốn chơi một trò cảm biến chuyển động (kiểu audition á),Lộ Bắc Nhiên nói: "Không được, hình như hôm qua quay quảng cáo tớ đụng vào đâu bị thương rồi, bây giờ cử động hơi đau."
Diệp Lẫm đang ở bàn ăn ngẩng phắt đầu lên, "Cậu bị thương sao lại không nói?"
Lộ Bắc Nhiên: "Cũng không phải nghiêm trọng lắm." Chỉ va một xíu thôi mà, Diệp Lẫm không phải cha ruột cũng không phải anh ruột của cậu, sao phải đến mức kể lể cho hắn chứ?
Mộ Thanh nhịn cười, "Bị thương chỗ nào đó? Nhiên Nhiên, mình vào phòng đi, tớ xem giúp cậu."
Lộ Bắc Nhiên vào phòng cùng Mộ Thanh, đóng cửa lại, để lại một mình Diệp Lẫm đang ngẩn ngơ bên ngoài.
Lộ Bắc Nhiên nằm trên giường vén áo lên, trên eo có một khoảng bầm rất lớn.
Mộ Thanh hít sâu một hơi, "Sao lại nghiêm trọng vậy?"
"Bất cẩn va phải một góc nhọn thôi. Bị nặng lắm hả?"
Mộ Thanh hỏi: "Nhà cậu có thuốc không? Tớ bôi cho cậu."
"Bên ngoài ấy, trong tủ dưới ti vi."
"Để tớ ra ngoài lấy." Mộ Thanh mở cửa, thấy Diệp Lẫm đang đứng bên ngoài, mặt mày lạnh tanh, tay đang cầm hộp thuốc nhỏ.
Đóng cửa lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-cp-den-ho-do-cau-tin-khong/1804357/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.