Chap 6: Chung một phòng tắm
Nhược Phong rời khỏi biệt thự.
Quá khứ của Hạ Minh sao lại độc địa đến như vậy!? Hình bóng người con gái…những mảnh bột…bếp ăn…mùi xì gà… cứ luẩn quẩn trong tấm trí nó.
Nó quệt quệt máu, miệng lẩm bẩm -“Phí quá”
Phong thả tay vào túi quần…nó chạm vào thứ gì đó…
Nhẫn..!
Phong lắc lắc chiếc nhẫn trên tay, nó thật đẹp, nhưng có lẽ nó không thuộc về Nhược Phong. Những thứ chẳng thuộc về mình giữ lại chỉ tổn gây thêm rắc rối cho bản thân.Cánh tay duỗi thẳng về phía đám cỏ lau cao vút, nó đã liệng cái nhẫn xuống đó. Dư âm còn lại chỉ là tiếng gió hun hút kéo dài…
Khu giúp việc:
Phía phòng tắm đang bật đèn.
Dội lại từ phía đó tiếng nước đổ liên hồi xuống sàn. Có người trong đó. Nó nghĩ vậy. Và sẽ có gì để nói nếu như đó không phải nơi cuối cùng ở đây có nước.
Nhược Phong đành phải ngồi xuống ghế để chờ ai đó đang tắm trong kia.
Nó nghiêng đầu nhìn cánh tay dính má. Đúng! Nó chẳng có quyền gì mà được xen vào quá khứ của người khác, nó đã tước mất cái quyền cá nhân của mọi người… Vậy nên chính nó đã cố gắng chịu đựng trong bao nhiêu năm qua đó thôi. Cái giá phải trả cho việc xen vào quá khứ của người khác với nó cũng đâu có rẻ…
Tiếng nước vẫn cứ dội vào tâm thức của hai con người dai dẳng không dứt…
10 phút…
Nước vẫn chưa ngứt dù chỉ một lần
20 phút…
Đèn vẫn bật.Nước vận xả xuống.
40 phút…
Nhược Phong bắt đầu khó chịu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-con-va-xa-hoi-den-cap-doi-ba-dao/1005505/chuong-6.html