🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

4



Khi tỉnh lại, tôi đã chuyển từ ICU sang phòng bệnh thông thường rồi.



Lương Thiệu ở bên ngoài bị bác sĩ mắng tơi tả: “Anh không biết bệnh nhân d.ị ứ.n.g với cá à? Vừa rồi cô ấy bị sốc, thiếu chút nữa là không cứu được rồi, anh có biết không? Anh đang g.i.ế.t người đấy!”



Lương Thiệu tóc tai bù xù, hai mắt đỏ bừng, run giọng nói: “Tôi không biết cô ấy d.ị ứ.ng với cá.”



“Cô ấy là vợ anh mà anh lại bảo là không biết?” Bác sĩ giận tím mặt: “Tôi nghi ngờ anh cố ý m.ư.u s.á.t! Vốn dĩ cô ấy sắp khỏe lại rồi, vài ngày nữa là có thể xuất viện, bây giờ cơ thể yếu như vậy, lại vừa đặt nửa chân vào quan tài, không biết khi nào mới khỏe lại đây!”



Lương Thiệu cúi đầu, không nói lời nào, ánh mắt đăm đăm nhìn sàn nhà.



Bác sĩ rốt cuộc mắng xong rồi, bèn rời đi. Lương Thiệu đứng ở ngoài một hồi lâu mới bước vào.



Hắn tiến đến, ngồi xuống bên cạnh tôi, giọng nói khản đặc một cách kì quái: “Em d.ị ứ.ng với cá, sao không nói?”



Tôi liếc nhìn hắn, căm hận nói: “Tôi mất mẹ nó trí nhớ rồi, nhớ kiểu gì được? Ngược lại là anh đó! Chúng ta kết hôn bảy năm rồi, tôi dị ứng với cá mà anh cũng không biết là sao?”



“Cái đ.ệt, đừng nói là anh không muốn cho tôi nửa phần tài sản kia nên rắp tâm h.ại ch.ế.t tôi để ân ái trọn đời với ghệ yêu đấy nhé?”



Lương Thiệu đỏ bừng hai mắt, quay đầu đi.



M.ẹ nó,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-co-gap-lai/2802865/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dù Có Gặp Lại
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.