Là một trong những doanh nghiệp đứng đầu ở Giang Thành, hiệu suất làm việc của Kỳ Nhạc cực kỳ cao. 
Sáng hôm sau, sau khi trả lời email kia, Khương Tri Ly nhận được email hồi âm từ bộ phận nhân sự, thông báo sáng thứ tư cô đến làm thủ tục nhậm chức. 
Thật ra thì Khương Tri Ly hoàn toàn không có ý định vào công ty, cống hiến hết mình cho tư bản, kế hoạch ban đầu của cô khi trở về nước là mở một phòng làm việc, làm một bà chủ nhỏ, dù sao thì khoản thu hằng năm từ số cổ phần Khương thị cũng đủ để cô không phải lo đến chuyện cơm ăn áo mặc. 
Nhưng ai mà ngờ được, cô mới về nước có hai ngày mà mọi thứ đã đảo lộn hoàn toàn. 
Để gặp được Phó Bắc Thần, cô phải làm việc ở Kỳ Nhạc. 
Ngày đầu tiên nhậm chức, Khương Tri Ly cố ý dậy sớm hai tiếng để chọn quần áo, từ mái tóc gọn gàng đến đôi giày cao gót trên chân, đến nỗi không thể tìm ra được chút khuyết điểm nào. 
Là một nhà thiết kế trang sức, thứ mà cô nhất định không thể bỏ qua trên người chính là trang sức. 
Lúc soi gương, ánh mắt Khương Tri Ly nhìn xuống xương quai xanh thanh tú, cô không đeo gì lên cổ, trong lòng bỗng cảm thấy trống trải. 
Kể từ sau chuyện ngoài ý muốn đêm hôm đó, khoảng thời gian này Khương Tri Ly bị nỗi sợ hãi vây quanh, cô thường xuyên gặp ác mộng. Vừa nhắm mắt, cô sẽ nhớ đến cảnh bị bóp cổ đến suýt chết. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-cho-anh-co-tham-tinh/2530929/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.