Lúc Phó Bắc Thần nói ra những lời này, giọng điệu anh đầy vẻ châm chọc. 
Những cảm xúc nghẹn ngào mà Khương Tri Ly vừa mới nhen nhóm bỗng chốc tan thành mây khói. 
Lý trí còn sót lại nhắc nhở cô rằng, vào lúc này tốt nhất là không nên nói chuyện. 
Chỉ im lặng như vậy suốt dọc đường đi, Khương Tri Ly mơ mơ màng màng bị anh ôm lên xe. 
Mấy ly cocktail mà cô vừa mới uống, không ngờ dư âm lại lớn như vậy. 
Khương Tri Ly hoàn toàn không ý thức được mình được anh đặt vào vị trí phó lái, mà tối nay, Phó Bắc Thần tự mình lái xe đến. 
Cô nghiêng đầu tựa vào cửa xe, rượu cứ từng chút từng chút nuốt chửng ý thức đang hỗn loạn của cô, khiến cô như rơi vào vòng xoáy sâu không nhìn thấy đáy. 
Phó Bắc Thần cúi người xuống giúp cô thắt dây an toàn, sau đó anh ngồi vào vị trí ghế lái, khởi động xe. 
Điện thoại đột nhiên reo lên, anh lấy điện thoại ra nghe máy. 
Đầu bên kia điện thoại là giọng nói của An Dương: "Phó tổng, tối nay anh có đến đây không? Lâm tổng và những người khác đều đã đến rồi." 
Phó Bắc Thần nghiêng đầu, nhìn Khương Tri Ly đang ngủ say bên cạnh. 
Cô khẽ cau mày, gò má trắng muốt đang ửng hồng, hàng mi dày rũ xuống, thỉnh thoảng lại khẽ run, ngủ cũng không yên giấc. 
"Không đi, cậu xử lý đi." Anh nhẹ giọng nói. 
An Dương ở đầu dây bên kia sững sờ một lúc: "Được, Phó tổng." 
Sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-cho-anh-co-tham-tinh/2530912/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.