Khương Tri Ly không biết mọi chuyện sao lại đột nhiên phát triển đến mức kịch liệt như vậy, đặc biệt còn là trong phòng làm việc, đúng thật là xấu hổ. 
Nhưng cô không ngờ rằng, Phó Bắc Thần dường như thực sự quan tâm đến chuyện cô đến đây..... 
Như anh đã biểu hiện, anh mong đợi như vậy. 
Mong đợi đến nỗi cô hoàn toàn không ngăn lại được. 
Một nụ hôn dài kết thúc, Phó Bắc Thần ngẩng đầu lên, ham muốn trong ánh mắt anh cuối cùng cũng dần dần bị ép xuống, ánh mắt anh khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng trong veo như thường ngày. 
Anh chậm rãi dùng đầu ngón tay lau đi vết son môi còn sót lại trên môi, động tác chậm rãi nhưng lại quyến rũ đến khó hiểu, khiến mặt Khương Tri Ly lại nóng bừng. 
Anh nhỏ giọng lên tiếng: "Để An Dương đưa em về khách sạn trước nhé?" 
Khương Tri Ly lắc đầu, giọng nói cô hơi run: "Không muốn, em muốn ở đây đợi anh." 
Phó Bắc Thần nhìn xuống, đưa tay vén vài lọn tóc đang lòa xòa sau tai cô, ánh mắt cưng chiều lại thêm chút bất đắc dĩ. 
"Em ở lại đây, anh không cách nào làm việc được." 
Mặt Khương Tri Ly lại đỏ bừng lên. 
Cái người này..... sao cũng đỏ mặt rồi? 
Nước da anh trắng lạnh, vì thế, một chút đỏ kia nhìn thấy rất rõ ràng, dưới mắt còn có quầng thâm. 
Cảm thấy nhiệt độ trên người anh quá nóng, Khương Tri Ly ngẩn người ra, cô bỗng nhận ra gì đó, đưa tay đặt lên trán anh. 
Nhiệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-cho-anh-co-tham-tinh/2530861/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.