Ở Tống triều hòa thân, Liêu quốc đặc biệt phái một vị ngữ lão sư Khiết Đan đi theo, dạy Hằng Vương phi tương lai ngôn ngữ Khiết Đan. Nếu nói biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, Tiểu Tiểu đương nhiên là tận tâm học tập, mặc dù ngữ lão sư Khiết Đan nghĩ Hằng Vương biết nói tiếng Hán, nên Vương phi có thể từ từ học, nhưng có lẽ nàng thật sự có thiên phú về nói tiếng Khiết Đan, không tới ba tháng, với giao tiếp bình thường nàng có thể tự nhiên đối đáp.
Nhưng khi tin tức mỹ nhân quan âm Trầm Tiểu Tiểu sắp lấy chồng ở phiên bang xa xôi được truyền ra, nhất thời khiến cho Vương công quý tộc, danh môn hào phú trong kinh thành đấm ngực dậm chân, liên hợp phản đối, thậm chí quyết định không để cho đội ngũ đưa hôn ra kinh thành, khiến cho đội ngũ đưa hôn vốn đường đường chính chính ra kinh, đành phải chọn lúc nửa đêm trăng sáng lặng lẽ chuồn khỏi kinh.
Vì thỏa mãn dục vọng Tiểu Tiểu, cũng để tránh vì nàng nhất thời nhanh nhảu mà phá hư kế hoạch, Trầm Thiệu Văn đành phải cho phép nàng giả dạng nam trang, cỡi ngựa một đường tới Ngọc môn quan, đến khi cách ngọc môn quan mười dặm, Tiểu Tiểu mới vào trong kiệu giả trang thành cô nương e lệ.
Vừa đến tửu quán Ngọc Môn Quan, Tiểu Tiểu liền xuống kiệu, không nhịn được tò mò nhìn trộm vị hôn phu của mình. Úi trời! Đầu tóc thì rối bời giống như ác quỷ vừa từ Địa Ngục xông ra, râu ria xồm xoàm che hết ngũ quan không thấy được khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-chang-can-cau/181389/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.