Hoàn Nhan Duẫn Đôn, Vương Tư Ôn, Liệt Lỗ Cốc, Di Lý Cát cùng Tịch Cát xếp thành một hàng, hai tay hoàn ngực đứng nghiêm ở trước cửa nhà Hoàn Nhan.
Còn lại đối diện là ba vị từ trước đến nay chưa từng sợ ai —— Tuyên Uy Gia Luật Bồ Ninh có đôi mắt ti hí cái mũi nhỏ rất mập mạp, người thon gầy âm trầm là Lâm Nha Gia Luật Mưu Lỗ, người cuối cùng có khuôn mặt xanh trắng là Phò mã Đô úy Tiêu Khẩn Đức, chung quanh bọn họ đứng có hơn mười tướng sĩ người Liêu.
Hơn nữa bên ngoài là những người của dân tộc Nữ Chân đang đứng xem náo nhiệt, nam nữ lão ấu một đoàn đều lạnh run lui lại, rất sợ bị vạ lây, nhưng lại không chịu nổi hấp dẫn, không thể làm gì khác hơn là trốn xa một chút nhìn, chuẩn bị nếu có chuyện gì xảy ra thì lập tức bỏ chạy.
”Các ngươi thật to gan, lại dám đả thương bộ hạ của ta, cho dù các ngươi là người Liêu thì cũng không thể tha thứ được!” Gia Luật Bồ Ninh đầu tiên mở miệng mắng to.
Năm người khinh miệt ‘hừ’ lạnh một tiếng, không có để ý đến hắn.
”Các ngươi muốn tạo phản sao?” Tiêu Khẩn Đức trầm giọng nói. “Còn không mau mau thúc thủ chịu trói, bọn ta có thể để cho các ngươi được chết một cách thống khoái!”
Năm người lần nữa lớn tiếng cười lạnh vẫn không đáp lại.
Gia Luật Mưu Lỗ cau mày nói: “Các ngươi rốt cuộc là ai, có lai lịch gì? Vì sao lại nói nếu như chúng ta không đến thì sẽ khiến chúng ta hối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-chang-can-cau/1527711/chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.