Tiểu Tiểu khẽ gắt một tiếng. “Đã say đến như vậy rồi còn cứng cái gì?” Tiện tay kéo chăn, theo thói quen ngủ trần của hắn mà trên người phủ lên.
“Thật, thật... Ngươi sờ, sờ nhìn...”
“Tới địa ngục đi, ai muốn sờ ngươi!” Tiểu Tiểu tức giận nói, rồi cởi áo ngoài của mình ra.
“Tiểu Tiểu...” Hắn cầu khẩn gọi nàng.
“Ngủ đi! Lạnh chết!” nàng nhanh chóng chui vào trong chăn.
Gia Luật Long Khánh lập tức như thái sơn áp đỉnh đè lên nàng.
Tiểu Tiểu theo thói quen tiến sát vào trong ngực của hắn để được sưởi ấm. “Sao vậy!”
“Ta... Ta muốn, ngươi... hắn ở bên môi nàng rù rì. “Oa! Mùi rượu Huân Thiên!”
“Cách xa ta một chút!” Hai tay Tiểu Tiểu đẩy, thiếu chút nữa đẩy hắn xuống giường.
Hắn khởi động nửa người trên dựa sát vào nàng. “Tiểu Tiểu...”
“Mùi rượu trên người ngươi làm ta muốn bất tỉnh!” Tiểu Tiểu nắm lỗ mũi kêu lên.
Gia Luật Long Khánh mắt say lờ đờ mông lung nhìn nàng hồi lâu, rốt cục hết hy vọng sa sút tinh thần nằm lại giường.
Tiểu Tiểu Tĩnh yên lặng chờ trong chốc lát, nhìn thấy hắn không có động tác gì, liền ngồi dậy muốn đem chăn đã rơi xuống chân kéo lên để đắp. Nhưng nàng vừa kéo chăn lên thì cũng không nhúc nhích được, vì Gia Luật Long Khánh say rượu mà hô hấp ồ ồ, lồng ngực loả lồ liên tục phập phồng, làm cho nàng trong khoảng thời gian ngắn ý loạn tình mê, dưới bụng đột nhiên hiện lên một cỗ nước xoáy ấm áp.
Trời ạ! Hắn thật mẫn cảm. Màu da như đồng của hắn, vóc người vĩ kiện, cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-chang-can-cau/1527709/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.