"Ta là con thứ, từ nhỏ đã không được yêu thương, bị vứt ở một góc sân tự sinh tự diệt."
"Sau đó, sư phụ khi đang thực hiện nhiệm vụ ám sát đã phát hiện ra ta, thấy ta là mầm mống luyện võ, bèn nhận ta làm đồ đệ, thế là ta trở thành sát thủ của Tịch Lâu."
Thiếu niên vừa bị vạch trần thân phận có chút lúng túng khi nói chuyện.
"Nhiệm vụ đầu tiên ta nhận được, chính là g.i.ế.c ngươi."
Ta kinh ngạc: "Giết ta?"
Từ Yến Xuyên gật đầu: "Ừ."
Năm đó hắn mười ba tuổi.
Nhận nhiệm vụ từ tiểu thiếp Lưu thị của Vương phủ, ám sát Nghi Cẩm quận chúa.
Từ Yến Xuyên nghĩ, một cô bé được nuông chiều từ nhỏ, hắn chỉ cần một kiếm là có thể g.i.ế.c chết.
Lúc đó võ công của hắn không cao lắm, chỉ có thể giả làm tiểu thị vệ lẻn vào Vương phủ.
Vừa hay bị ta đang dạo chơi trong vườn nhìn thấy.
Từ Yến Xuyên từ nhỏ đã có dung mạo tinh xảo, ta không khỏi bị vẻ ngoài của hắn thu hút, tiến lại gần, đưa ngón tay nâng cằm hắn lên.
"Tiểu thị vệ này trông cũng tuấn tú đấy, có muốn làm nam sủng của ta không?"
Ta đảo mắt, ánh mắt đầy vẻ ranh mãnh.
Lúc đó ta còn nhỏ, lén xem rất nhiều thoại bản mà mẫu thân cất giữ, học theo "nữ tử phong lưu" trong thoại bản, nói rất nhiều lời trêu chọc Từ Yến Xuyên.
Khiến mặt Từ Yến Xuyên đỏ bừng.
Ta thấy hắn rất thú vị, bèn điều hắn đến tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-cam/3714744/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.