Vất vả nấu canh bổ nửa ngày thế nhưng vẫn bị Vân Mộ Hoa chán ghét, Âu Dương Thụy vì thế mà trưng ra vẻ mặt bất mãn, hung hăng nhìn thẳng về phía đối phương. Người này thậm chí không thèm nghĩ tới lý do vì sao anh lại phải cực khổ đến vậy?! Chẳng phải cũng bởi muốn lấy lòng ba của cậu, để ngày sau cả hai có thể vui vẻ hạnh phúc hay sao?!
“Em nói cho anh biết, cho dù anh muốn lấy lòng ba thì cũng không cần phải đầu độc em như vậy đi?” Vân Mộ Hoa xem thường liếc mắt nhìn anh một cái, sau đó từ trên giường bệnh ngồi dậy.
“Chuyện này không phải đã kết thúc rồi sao? Như thế nào em còn nhắc lại mãi thế!” Âu Dương Thụy không chịu nổi việc Mộ Hoa cứ nhai đi nhai lại mãi một vấn đề. Mọi chuyện thuận lợi hơn so với những gì anh nghĩ nhiều lắm, đúng là ông trời không phụ người có lòng, cuối cùng Vân baba cũng nguyện ý tiếp nhận anh rồi.
Kỳ thực, sau khi Vân Mộ Hoa từ trong mê man tỉnh lại, Vân baba chỉ nói duy nhất một câu ‘Chiếu cố Mộ Hoa cho tốt’, rồi liền rời đi. Thật ra, ‘bệnh’ của Vân Mộ Hoa căn bản không cần phải nằm viện, chẳng qua Âu Dương Thụy chuyện bé xé ra cho mới coi cậu như người lâm trọng bệnh mà thôi. Còn Vân baba cũng là một lòng lo lắng, thế nhưng chứng kiến Âu Dương Thụy quan tâm chăm sóc con trai cưng của mình như vậy thì cũng cảm thấy vui mừng. Bỗng nhiên ông cảm thấy con trai lớn không thể giữ trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318943/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.