Mặt trời xuyên qua khe cửa chiếu vào phòng, ánh sáng chói mắt làm Vân Mộ Hoa tỉnh giấc. Cậu lười biếng duỗi người.
Theo bản năng tìm kiếm hơi ấm từ người bên cạnh, thế nhưng cậu nhanh chóng phát hiện mảnh giường kế bên đã không còn lại chút hơi ấm nào, hoàn toàn lạnh lẽo.
Mới sáng sớm, người kia đã trốn biệt đi đâu? Tâm tình Vân Mộ Hoa nhất thời rơi thẳng xuống vực thẳm. Cậu vươn tay vỗ vỗ mặt giường hỗn độn, ý đồ cảm nhận hơi thở và sự tồn tại của đối phương.
Trong lòng buồn bực hết sức, Vân Mộ Hoa khoác lên mình chiếc áo sơ mi trắng, thế nhưng vừa bước xuống giường đã bị người đàn ông đang đứng ở cửa hù cho chết khiếp.
“Sao vẻ mặt lại không vui như thế?” Âu Dương Thụy cong môi, ân cần nhìn cậu, trên tay còn bưng theo bữa sáng nóng hổi.
“Anh không phải đã ra ngoài rồi sao?”
“Ngốc!” Âu Dương Thụy đột nhiên hiểu được, đáy mắt dâng đầy tiếu ý, nói, “Anh sợ em đói bụng nên ra ngoài mua chút điểm tâm.”
Nói đoạn anh quơ quơ gói đồ to trong tay, “Anh mua trứng cuộn em thích ăn nhất này.”
Âu Dương Thụy cúi đầu hôn lên trán đối phương, tiện tay kéo Vân Mộ Hoa ra khỏi phòng ngủ. Anh lấy trứng cuộn từ trong túi ra, còn có sữa đậu nành, đặt trước mặt người kia.
“Em thích ăn sữa đậu nành cùng với trứng cuộn.”
“Anh từ sớm đã ra ngoài mua cái này sao?” Vân Mộ Hoa nhận lấy cốc sữa đậu nành, bắt đầu dùng điểm tâm.
Âu Dương Thụy ngồi xuống ghế sa lông, duỗi chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318921/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.