“Anh lại có âm mưu gì?” Ngồi trước màn hình LCD, Vân Mộ Hoa vươn tay, dùng sức lay mạnh người bên cạnh, “Anh đang nghĩ cái gì vậy?”
“Anh đang suy nghĩ xem em mặc áo cô dâu sẽ có bộ dạng gì.” Mặc dù bị đối phương lay đến choáng váng đầu óc, thế nhưng Âu Dương Thụy vẫn rất nghiêm túc nói.
“Mặc áo cưới?!?” Kia… kia không phải là đồ của con gái sao?
“Chúng ta đính hôn đi.” Âu Dương Thụy ổn định thân mình, nắm chặt tay đối phương, không để cậu ta tiếp tục lay lay mình nữa. Đầu óc anh cũng bị lay đến muốn lấp lánh sao trời luôn rồi.
“Không phải chúng ta đã đính hôn rồi sao?” Là lần trước, ở cửa hiệu trang sức.
“Lần đó không có công chứng viên, không tính.”
“Không cần!” Vân Mộ Hoa quả quyết khước từ. Đính hôn là chuyện lớn, chắc chắn cậu phải nói cho ba mẹ một tiếng đi, mà cậu vẫn còn chưa ly hôn với Tô Hàm đâu.
“Tại sao không?”
“Vì sao nhất định phải đính hôn?”
“Chỉ có như thế anh mới yên tâm làm việc nha.”
“Chuyện này có quan hệ gì với công việc của anh?”
“Đương nhiên là có.” Âu Dương Thụy hùng hồn nói, “Nếu không đính hôn, anh sẽ luôn lo lắng đến việc em chạy trốn một lần nữa. Em nói xem, một người cả ngày lo âu thế này thế khác, sao còn có khả năng tập trung làm việc? Chẳng lẽ em không sợ anh bị người ta lừa gạt dụ dỗ đi mất hay sao?” Nói rồi, Âu Dương Thụy cố tình quét mắt liếc qua người phụ nữ đang đứng trước cửa.
Vân Mộ Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318916/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.