Lời nói của Âu Dương Thụy nhuốm màu tình dục, vừa tràn đầy mị lực nam tính xấu xa, vừa dụ nhân, lại vừa mê hoặc. 
Làn da của Vân Mộ Hoa bởi vì cảm giác khô nóng mà có chút ửng hồng, lồng ngực trần trụi toát lên một sức hấp dẫn mãnh liệt dưới ánh sáng mờ. 
Âu Dương Thụy nhìn người đang tràn đầy hương vị tươi mát ở trước mắt mình vài giây. Sự chần chờ ngắn ngủi này của anh khiến cho Vân Mộ Hoa càng thêm vội vã. Cậu vươn tay muốn tóm lấy chiếc áo sơ mi bên cạnh, nhưng còn chưa kịp hành động đã bị Âu Dương Thụy kịp thời ngăn cản. 
Ngón tay thon dài nhào nặn đầu nhũ tinh mĩ. Cơ thể Vân Mộ Hoa cong lên, muốn tránh nhưng lại không có sức để tránh, chỉ có thể cố gắng đè nén những tâm tư bối rối trong lòng, dè dặt nhìn Âu Dương Thụy. 
“Quá muộn rồi, nếu không quay về, Tiểu Hàm, cô ấy…” 
“Ở lại.” Âu Dương Thụy dùng thứ thanh âm khàn khàn ngắt lời cậu. 
“Không được…” Cô ấy sẽ nghi ngờ. 
“Tại sao không thể?” Âu Dương Thụy vừa hỏi, bàn tay vừa nhẹ nhàng xoa nắn hai nhũ điểm xinh đẹp của đối phương. 
“Ngô…” Vân Mộ Hoa lập tức thở dốc, đáy mắt tràn đầy kinh ngạc. 
Âu Dương Thụy rất hài lòng với phản ứng của Vân Mộ Hoa, cúi đầu hôn lên vùng gáy và bên cổ của cậu, dẫn cậu tiến vào lốc xoáy lửa tình mê loạn. 
Vân Mộ Hoa nhận ra, mặc kệ cậu tìm cớ gì, Âu Dương Thụy đều có thể phản bác lại một cách dễ dàng. Đồng thời, những lúc đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318905/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.