Vân Mộ Âm ôm ngực, nhìn bộ
dáng thương tiếc Vân Mộ Hoa của Âu Dương Thụy mà khóe miệng cong lên một nụ cười gian
xảo. Âu Dương Thụy quả nhiên có tình ý với Mộ Hoa. Màn hài kịch này xem ra càng
lúc càng hay.
Ai nha~ Mắng người cái gì
gì đó là việc tổn hại đến hình tượng nhất, bất quá, vì em trai bảo bối, hy
sinh một chút hình tượng thì có làm sao?
“Đã có người nguyện ý giúp
em rồi, chị đây liền đi trước, nhớ rõ lần này nhất định không thể sai tiếp nha.”
Vân Mộ Âm đáy mắt lộ ra một tia vui sướng khi người gặp họa, đồng thời như mở cờ
trong bụng mà nhìn hai người bọn họ dính lại với nhau.
“Yên tâm, nơi này có tôi rồi.”
Âu Dương Thụy nói.
Vân Mộ Hoa liếc mắt nhìn
anh ta một cái, “Nhàn rỗi nhiều chuyện! Tôi không tin mình xử không nổi mấy
cái thuật ngữ chuyên ngành này!”
“Đúng vậy, vài thuật ngữ tiếng
Anh này sao làm khó được Mộ Hoa của tôi.” Âu Dương Thụy cười khẽ.
“Em trai, cố lên!” Vân Mộ
Âm đầy thâm ý mà nhìn bọn họ, thanh âm nhẹ nhàng an ủi, “Có Thụy giúp em, chị
thực sự rất yên tâm.”
“Không cần anh ta giúp!”
Vân Mộ Hoa không quên đuổi người, “Hai người đều có thể đi ra ngoài, đừng hại
tôi phân tâm!”
“Thụy rất tài giỏi nha! Các tập đoàn lớn đều tranh giành muốn được anh ta giúp sức, hiện tại anh ta bằng
lòng giúp đỡ cho em, đó chính là phúc khí của em.” Vân Mộ Âm nói với Vân Mộ
Hoa.
“Phải không?” Thật khó hiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318891/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.