New York không có đêm, xa hoa trụy lạc, rực rỡ sắc màu, cảnh vật vô cùng
diễm lệ.
Giữa quán bar huyên náo, đèn đuốc mập mờ, Vân Mộ Hoa tự chọn cho mình một ly
Martell. (*)
(*) Martell: tên một loại rượu
“Nơi này thế nào? Thực sự rất sôi động,
đúng không?” Có thể khiến cho người ta tạm thời quên hết mọi muộn phiền trên thế
gian.
“Cũng không tệ lắm.” Vân Mộ Hoa uống xong một ngụm Martell, khóe miệng
khẽ giật, cong môi xuất ra nét cười mang theo một tia chua xót, “Tôi ở trường học, ngoại
trừ lên lớp thì chính là quay về nhà trọ làm tốt bữa tối chờ Thụy trở lại, cuộc
sống đơn điệu như vậy nhưng tôi lại cảm thấy rất vui vẻ.”
Hôm nay là lần đầu tiên Vân Mộ Hoa tới quán bar uống rượu nhiều như vậy,
điên cuồng chơi đùa như vậy, cũng là lần đầu tiên cậu thổ lộ tâm sự của mình
cho người khác nghe.
“Cậu rốt cuộc làm sao vậy? Tại sao cứ rầu rĩ không vui?”
“Ai nói tôi không vui? Tôi rất vui vẻ!”
“Bộ dạng cậu như vậyy, có thiên tài mới tin cậu đang cao hứng!”
Vân Mộ Hoa cười khanh khách một trận, vẻ mặt mang nặng ưu sầu, “Jack,
cũng chỉ có cậu quan tâm tôi có cao hứng hay không. Trong lòng tôi thực rất phiền
muộn, không biết phải làm như thế nào?”
“Cậu và Thụy lại phát sinh chuyện gì rồi?”
“Jack, cậu đã từng yêu một người nào chưa?”
“Cái gì?
“Đã từng thật lòng yên mến một người chưa?
“Đã từng. Còn cậu?”
Vân Mộ Hoa chần chừ thật lâu mới nói, “Có.”
“Hôm nay cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318886/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.