Nhi tung tăng đạp xe trở về nhà, đường phố vào giờ trưa khá vắng vẻ. Ánh nắng vàng rọi vào những tán lá in thành vệt sáng dài trên mặt đường, bầu trời xanh và cao vời vợi, tiếng ve sầu kêu râm ran trên hàng phượng vĩ rộn ràng cả một góc phố. Cô đạp xe chầm chậm lại để hít thở không khí trong lành tiện thể ngắm khu phố của mình trong giây phút yên bình mộc mạc hiếm hoi này. Hình ảnh mà bấy lâu nay cô tưởng đã quên mất bởi vì mấy năm gần đây lúc nào khu phố cũng tấp nập ồn ã.
- Nhi ơi, chờ tớ với.
Tiếng ai đó gọi cô từ phía sau khiến cô giật mình ngoái đầu lại. Là Dương... sao cậu ta lại ở đây?
Hai người đạp xe song song với nhau.
- Nhà Nhi ở khu này hả?
Dương vui vẻ cất lời hỏi han. Nhi bối rối quay sang nhìn cậu:
- Ừ... Mà sao cậu lại ở đây... Hay... Hay... Hay là cậu bí mật theo dõi tớ?
Cô cam đảm lắm mới dám nói ra điều mình nghĩ trong lòng. Ai dè lại khiến cho người kia có cơ hội cười cô đến quê cả mặt mũi:
- Haha, không như Nhi nghĩ đâu. Nhà tớ ở khu B mà. Hôm nay muốn vòng sang khu A một chút để dạo chơi thôi. Dù sao thì cũng gần.
Hóa ra là Dương ở khu B. Khu phố của hai người chỉ cách nhau đúng một cái ngã tư. Quê quá nên từ lúc ấy cô cũng chẳng dám nói năng thêm gì nữa. Chỉ biết im bặt.
Hai người vẫn cứ đạp xe bên nhau đều đều như thế, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-anh-co-o-dau/30535/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.