Bỗng nhiên, ma nữ nằm trên trần nhà lại biến mất, lặng lẽ như khi cô đến. Tinh Tinh chắp tay thở dài, “Thằng Nam Nam chạy mất rồi, thôi, tôi muốn coi đêm nay nó có sống sót thêm lần nữa không!”
Lão Bạch thì bình tĩnh, “Nếu không còn chuyện gì thì tôi về trước.” Dứt lời, gã quay lưng về phòng đóng sầm cửa lại, bàn tay buông thõng bên hông khẽ run.
Trong phòng, cuối cùng Nam Nam cũng hoàn hồn. Cậu đi tắm nước nóng, thay bộ quần áo sạch rồi dựa vào đầu giường, bấy giờ mới cảm thấy linh hồn mình trở về vị trí cũ.
“Hì hì hì~” Nam Nam còn chưa kịp nghỉ ngơi thì tiếng cười quen thuộc của con gái vang lên bên tai. Nam Nam giật mình nhảy xuống giường, trông thay một bé gái mặc váy kẻ sọc đỏ trắng đang đứng đầu giường bằng tư thế vặn vẹo, cười tủm tỉm nhìn Nam Nam.
Trái cổ Nam Nam bất chợt trượt một cái, sức chịu đựng tinh thần bị căng thẳng liên tục đạt đến đỉnh điểm, cậu suy sụp, “Cậu có thôi đi chưa? Tôi không thích vén váy, không muốn vén váy mà! Tôi kiện cậu tội quấy rối tình dục đó, chịu không? Cậu bị thủy thủ Popeye nhập rồi hả!? Giờ cậu giỏi thì ép tôi tốc váy nữa đi! Dù sao tôi cũng kích hoạt điều kiện chết rồi, đêm nay tập hợp ba mươi hai NPC ma luôn cũng được!”
Cứ tưởng mình sắp đạt được thành tích “Double kill”, nào ngờ nhìn kỹ, Miêu Miêu vẫn đang nằm im bên giường, nụ cười trên môi càng rạng rỡ hơn. Nếu mặc kệ bản chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-an-got-rua-linh-hon/2911723/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.