[Hung thủ muốn tích lũy sức mạnh để chạy trốn thì đâu dại gì để bản thân chết đói, nhất định gã sẽ ra ngoài ăn cơm.]
Sáng sớm, Nam Nam mở cửa đã thấy bốn người chơi ngồi bên bàn ăn, tuy không nhiều nhưng dù sao cũng có người rồi.
Nam Nam nhìn Mộc Mộc và Lão Doanh ‘Đứng đầu danh sách tình nghi’ đang lặng lẽ liếc cửa phòng bếp nhuốm máu, không ai dám vào, thiếu niên hung dữ Hoan Hoan chửi thề luôn mồm giờ cũng im lặng bần thần ngồi đó.
Bắc Bắc thản nhiên vẫy tay gọi Nam Nam, ân cần hỏi, “Đói chưa? Anh lấy cho em.” Dứt câu anh bước vào bếp ngay trước mặt ba người kia như cố ý. Dưới mưa tấn công của dao phẫu thuật, quất roi da và hắt dầu, v.v… anh luồn trái lách phải, lấy hai cái bánh sừng bò và bịch sốt cà chua mà không hề sứt mẻ gì.
Anh giơ cao chiếc bánh sừng bò lắc lắc như thể khoe khoang, mặt kính đồng hồ bạc trên cổ tay phản sáng hắt vào mắt Lão Doanh. Bánh sừng bò được ném cho Nam Nam, Nam Nam lập tức bắt lấy cắn một miếng to, hết sức thỏa mãn.
Ba người chơi tái mặt.
Lão Doanh là người đầu tiên phát cáu, “Hôm qua chúng mày ăn rồi mà! Giờ đến lượt tao chứ?”
Bắc Bắc cười khẩy, “Muốn ăn thì tự đi lấy, ai cấm đâu.”
Lão Doanh xanh mặt, hắn ta không giỏi như Bắc Bắc, dĩ nhiên không thể lành lặn ra ngoài, “Bọn tao chết hết thì mày được gì?”
“Không được nhưng cũng chả mất gì!” Nam Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-an-got-rua-linh-hon/2911633/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.