Tuy Thẩm Trị bận rộn nhưng anh luôn dành thời gian để đi đón tên nhóc Trình Tễ Minh tan học, lâu lâu không đến đón được thì nhờ Du Âm chăm sóc cậu bé. Những lúc như vậy anh đều nhắn tin cho Du Âm biết trước.
Họ ít khi nào chạm mặt nhau.
Cuối tháng nhà trường tổ chức khám sức khỏe mỗi năm một lần cho các cô cậu học trò nhỏ. Tụi nhỏ nôn nao muốn được khám nên chẳng có đứa nào trật tự, Du Âm vội vàng cho tụi nhỏ ổn định lại.
Du Âm cùng các cô giáo khác hướng dẫn bọn trẻ xếp hàng trật tự, đang yên đang lành thì chẳng hiểu sao Vũ Trạch đẩy Vệ Minh ngã xuống đất, đầu gối cậu bé rất nhanh đã bị trầy.
Chẳng qua chỉ bị trầy nhẹ, bôi thuốc đỏ lên là xong. Du Âm hỏi lý do tại sao Vũ Trạch đẩy Vệ Minh nhưng cậu bé lại cắn răng không nói, cô cũng chẳng thể làm gì, chỉ có thể kêu Vũ Trạch xin lỗi Vệ Minh. Vũ Trạch không vui nhưng vẫn xin lỗi, Du Âm an ủi hai đứa bé. Vệ Minh bị đẩy ngã cũng không khóc.
Trình Tễ Minh chạy lại nói nhỏ với Du Âm, "Cô ơi, thật ra Vệ Minh làm vậy cũng không đúng, cậu ấy cười nhạo Vũ Trạch là cô nhi không cha không mẹ."
Ba mẹ của Vũ Trạch đã qua đời vì tai nạn ở công trường, cậu bé được ông bà nội chăm sóc nuôi nấng, bình thường rất nghe lời và cố gắng học tập thật giỏi.
Tan học, Du Âm đến gặp ba mẹ của Vệ Minh, nói với họ lý do đầu gối của Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-am/965255/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.