🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gió ở Dương Thành thổi từ nam sang bắc, vẫn chưa hề yên tĩnh lấy một giây.

Tối 30 Tết năm đó, một gia đình giàu có ở thôn Tiểu Lương đốt pháo suốt đêm, Lục Nhã và Dư Tằng lần lượt gọi điện hỏi thăm hai ông bà. Có lẽ là vì năm mới, Dư Thanh cũng nói vài câu với bố mẹ.

Chỉ là khi Lục Nhã nhắc tới vẽ, cô bắt đầu chọn làm lơ.

Cách này là do bà ngoại dạy cô. Bà ngoại hiểu rõ tính tình của Lục Nhã, Dư Thanh cũng có vài điểm giống mẹ. Mỗi khi cô không muốn để ý, bà ngoại luôn dặn cô: “Nó nói gì thì con cứ dạ là được.”

Buổi tối ở trấn nhỏ không quá tấp nập.

Trời vừa tối, Lương Tự ra khỏi nhà, mang một thùng sữa và một chai rượu sang đây biếu ông bà ngoại. Cậu và ông ngoại vừa ăn đồ nhắm vừa xem gala ca nhạc, vừa nói những chuyện lớn lao của đất nước.

Dư Thanh và Lương Vũ chạy đi xem pháo hoa.

Nhà nào trong trấn cũng dán câu đối năm mới và Tần Quỳnh Kính Đức[1], trước cửa đầy những mảnh ni lông sau khi pháo nổ. Trên đường nhìn đâu cũng thấy có lớn có nhỏ trò chuyện rôm rả, có cậu nhóc vừa đi vừa ngâm nga ‘Vạn Lý Trường Thành mãi không đổ’.

Sau đó Lương Tự tìm thấy hai chị em.

“Này có gì đẹp lắm đâu.” Cậu nói.

Dư Thanh ngẩng đầu nhìn bầu trời, sặc sỡ muôn màu muôn vẻ như có muôn hoa bung nở. Cách đó vài bước, có mấy đứa trẻ nghịch ngợm, đứa này ném pháo vào chân đứa kia.

Cô nghĩ ra gì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-am-van-con-thoang-ben-tai/1125187/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dư Âm Vẫn Còn Thoảng Bên Tai
Chương 23
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.