Editor: Trỏ Mặt Sẹo.
Beta: Jen.
Kim Thị Thị hơi hé miệng, đứng tại chỗ sững sờ một lúc lâu không nói gì.
Kim Thục Đường hơi khom người về phía Tiêu Cận, “Xin lỗi Tiêu tiên sinh, vừa nãy không nhận ra cậu.”
“Không sao đâu,” Tiêu Cận lễ phép gật đầu “Chú tư cháu thích nói đùa, mong cô không để bụng.”
Kim Thục Đường gật đầu, quay lại hỏi: “Thị Thị, cháu về nhà ông cùng cô hay về thẳng nhà?”
Kim Thị Thị suy nghĩ rồi nói: “Cháu vẫn còn chút việc, đưa cô về xong cháu sẽ quay về trường.”
Kim Thục Đường từ chối: “Tư Thần sắp đến rồi, cháu có việc thì cứ đi trước đi.” Cô ấy hơi lo lắng nói: “Khuya thế này cháu về kiểu gì?”
Tiêu Cận đang đứng cách đó không xa tiến lên hai bước, “Để cháu đưa em ấy về.”
Bây giờ Kim Thục Đường mới yên tâm, cô ấy nở nụ cười dịu dàng, phất tay về phía hai người rồi quay người đi lên núi.
Khi bóng Kim Thục Đường biến mất Tiêu Cận mới nghiêng đầu sang bên cạnh, “Đi thôi.” Anh lẩm bẩm: “Tối quá, nếu không đi sẽ bị dọa chết mất.”
Kim Thị Thị đi đằng sau tò mò hỏi: “Anh sợ tối à?!”
Tiêu Cận bất lực liếc cô: “Em thấy thế nào?”
Kim Thị Thị bĩu môi.
Lúc nhỏ còn dám nửa đêm trèo tường, anh sợ cái qq á!
Tài xế đưa Tiêu Đông Quyền và Tiêu Quân Trạch đi rồi nên Tiêu Cận gọi xe khác. Hai người đợi ở ngã ba dưới chân núi một lúc tài xế mới đến.
Kim Thị Thị thích gió thổi, cô hạ cửa sổ xe xuống một chút, gió đêm từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/drama-nha-giau/222687/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.